48.2: Muốn khôngĐoàn Hồng Huyên kết hôn, Ngải Tử Lam làm trợ lý cũng đã mấy ngày rồi. Trước đây, hắn tới văn phòng chỉ có một mình Đoàn Hồng Huyên, bên cạnh trống trơn, bây giờ thì khác rồi, có Ngải Tử Lam ở bên cạnh, cảm giác có vẻ hài hòa hơn nhiều.Đoàn Hồng Huyên vừa nãy khó khăn lắm mới trêu đùa một chút, lúc này mặt lãnh khốc, khẽ gật đầu hỏi: “Đều chuẩn bị xong cả rồi?”“Đoàn thiếu gia, theo những gì cậu dặn dò, tôi đã lập tức đi làm ngay, chưa làm xong sao dám lên đây gặp cậu chứ.” Trợ lý Lý vênh mặt, một bộ khéo nói, nét mặt có chút ám muội.“Nói.” Lười để ý vẻ kỳ quái kia của trợ lý Lý, Đoàn Hồng Huyên ngắn gọn mà lạnh lùng phun ra một từ.“Vé máy bay đã đặt xong rồi, visa, hành lý và lịch trình cũng đã thu xếp xong đặt trên xe rồi.” Trợ lý Lý cũng thu lại sự đùa cợt, một bộ nghiêm trang nói, “Đoàn thiếu gia và Đoàn phu nhân chỉ cần đem người và tiền theo là được.”“Ý gì chứ?”Ngải Tử Lam nghe thấy trợ lý Lý nhắc tới tên mình, một bộ mờ mịt không hiểu gì. Thì ra chuyện này có liên quan đến mình, một mặt mờ mịt nhìn về phía Đoàn Hồng Huyên.Cái gì mà vé máy bay, visa, còn có cả hành lý. Đây là sắp đi xa?“Đi công tác.” Lời lẽ ngắn gọn, hai chữ không có quá nhiều tình cảm.Căn cứ theo tình hình công việc của Đoàn Hồng Huyên, ra nước ngoài công tác là chuyện bình thường như cơm bữa. Ngải Tử Lam làm trợ lý của hắn, như hình với óng, đương nhiên cũng phải cùng đi. Dường như không cần cô phải chuẩn bị gì, tất cả những thứ cần là vé máy bay, visa, hành lý. Những thứ này trợ lý Lý đã thu xếp cả rồi.“Khí nào? Đi đâu?” Ngải Tử lam tiếp tục hỏi, như thể người đi công tác là người khác, mà không phải là mình, bản thân cái gì