Ngày hôm sau, Lục Tiểu Nhứ nhìn quầng thâm dưới mắt Hạ Kỳ liền hỏi:
"Đêm qua ngủ không được ngon sao?"
"Ừm."
Hạ Kỳ mơ màng trả lời. Suốt một buổi tối, trong đầu cô lặp đi lặp lại những kí ức hồi nhỏ. Hiện tại ngẫm nghĩ lại, quả nhiên vẫn là hồi nhỏ trông đáng yêu hơn, không giống Quân Cẩn Ngôn hiện tại, chỉ biết một mặt cưỡng ép người khác.
"Đi làm thêm không phải càng mệt hơn sao?" Lục Tiểu Nhứ quan tâm nói.
Hiện tại bọn họ sắp tốt nghiệp, tất cả các bạn học đều bận làm luận văn tốt nghiệp, bận đi tìm các đơn vị thực tập, nhưng riêng cô bạn tốt này mỗi tối lại đến quán bar làm nhân viên tạp vụ.
"Cũng bình thường. Ban ngày lịch học cũng không nhiều lắm, mình có thể bớt chút thời gian ngủ bù" Hạ Kỳ nói.
Chi phí học tập khá cao, từ nhỏ đến lớn, một mình mẹ cô vừa làm mẹ vừa làm ba trước nay chưa bao giờ để cô sống khổ sở.
Nhưng lương của mẹ cô không cao, mà tiền chi trả ở thành phố B lại nhiều cho nên từ khi bước vào đại học, Hạ Kỳ liền bắt đầu đi làm thêm để kiếm một chút chi phí sinh hoạt nhằm giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Lục Tiểu Nhứ biết rõ nguyên nhân Hạ Kỳ đi làm thêm, cũng không nói thêm gì nữa. Thời điểm sắp tốt nghiệp, lịch học thông thường rất ít, phần lớn thời gian, mọi người đều bận học các môn riêng, có vấn đề gì thì nhờ giáo viên hướng dẫn.
Buổi sáng hôm nay chỉ có một tiết học, Hạ Kỳ cùng với Lục Tiểu Nhứ khi tới phòng học, giáo viên còn chưa đến, rất nhiều các bạn học đang tụ tập với nhau để tán gẫu, nói chuyện phiếm.
"Trời ơi, thật hâm mộ Mai Hân Di, một lần leo lên người Diệp Nam Khanh, giá trị con người lập tức tăng lên vài bậc!" Một cô gái ở đấy ca thán.
Lập tức có người cười nhạo nói: "Nếu cô ấy có thể gả cho Diệp Nam Khanh, giá trị con người đâu chỉ tăng lên vài bậc a, ngay cả tập đoàn Tứ Hải cũng có phần của cô ấy."
"Nhưng mà, nghe nói Mai Hân Di cũng tốt nghiệp ở trường đại học chúng ta, đáng tiếc sau khi tốt nghiệp cô ấy mới đi đóng phim, nếu không, tôi đã sớm đi tìm cô ấy để xin chữ kí rồi."
Mai Hân Di, một nữ diễn viên