“Cô Thủy, anh Đường, xin dừng bước, clip 10 giây nhạy cảm đang lan truyền trên mạng kia có phải là thật không? Có thể cho chúng tôi biết, đây tuyệt đối là không phải qua photoshop?”
“Chúng tôi nhận được tin tức, tổng biên tập Lam Thấm Vi của tạp chí Tinh vẫn kêu gào nói tạp chí kỳ mới xuất bản vào sáng mai sẽ tung tin tức giật gân, hơn nữa còn không để ý người nào trả giá, bọn họ không nể mặt, bản thảo trang bìa đã làm xong, cứ theo như vậy mà phát hành.”
…
Đèn flash chiếu vào khiến Thuỷ Tâm Nhu nhíu mắt lại, vẻ mặt mờ mịt, cô căn bản không biết chuyện gì xảy ra.
Cái gì mà clip hot nhạy cảm?
Có quan hệ với cô, với anh à?
Dưới sự bảo hộ của Đường Diệc Sâm, Thuỷ Tâm Nhu bước từng bước gian nan đi tới. Cô giơ tay che khuất mặt mình, tránh né máy ảnh của giới truyền thông.
Mới vừa tới Hongkong, mọi người còn chưa ra khỏi sân bay đã bị cánh truyền thông bao vây như vậy, nhất thời, sắc mặt Qua Nhã trở nên tối thui.
Bà cực kỳ không vui liếc mắt nhìn Thuỷ Tâm Nhu.
“Phiền mọi người nhường đường một chút, chúng tôi căn bản không rõ xảy ra chuyện gì, cho nên hiện tại không cách nào trả lời mọi người, cũng sẽ không trả lời bất kỳ điều gì với truyền thông.”
Khách sáo nói vài câu với giới truyền thông, Đường Diệc Sâm cũng cực kỳ săn sóc lấy tay thay Thuỷ Tâm Nhu chắn ống kính của giới truyền thông.
Thuỷ Mộ Hàn mang theo khuôn mặt tuấn tú lạnh băng theo bản năng liếc Đường Diệc Sâm, đôi mắt nhìn anh phát ra ý vị nghiên cứu tìm tòi.
Nhận thấy cục diện này sắp không khống chế được, suy xét tới vấn đề an toàn, an ninh sân bay liền lập nên một bức tường người, bọn họ mới có thể thuận lợi rời khỏi sân bay.
——————
Bối Kỳ ngồi ở phía sau cùng Qua Nhã mở máy tính bảng lên, cô tuỳ tiện tìm một chút, quả thực thấy được đoạn video clip nhạy cảm đang hot như lời của giới truyền thông.
“Bác gái, bác xem một chút đi, cô gái trong đoạn clip này có phải Nhu Nhu hay không? Người đàn ông kia trái lại nhìn khá rõ, là Đường Diệc Sâm.” Nói xong, Bối Kỳ cầm máy tính bảng đưa cho Qua Nhã xem.
Qua Nhã không xem thì thôi, càng xem lại càng tức, một ngọn lửa không cách nào ngăn chặn xông lên tới não.
Cô gái trong đoạn clip hot nhạy cảm da thịt trắng tuyết giống như tơ lụa thượng hạng, ánh mắt như tơ, môi đỏ mọng hé mở…
Bộ dáng phóng lãng quả thực không đành lòng nhìn thẳng, nhưng mà, mặc dù chỉ ngắn ngủn có 10 giây, Qua Nhã nhìn mà mắt không thể không rõ.
Cho dù là hoá thành bụi, bà cũng nhận ra được con gái của mình, chính là cô, bà sẽ không nhìn lầm.
“Mộ Hàn, mẹ không ở đây vài ngày, Nhu Nhu đã làm ra chuyện mất mặt gì vậy? Mẹ đã trở về, con đừng hòng thay nó nói chuyện. Mẹ muốn biết rõ ràng tất cả mọi chuyện phát sinh trong khoảng thời gian mẹ không có ở đây, các con dám gạt mẹ xem.
Cái người gọi là Đường Diệc Sâm, cậu ta thật sự là vị hôn phu của Nhu Nhu sao? Bọn nó đính hôn khi nào, sao mẹ lại không nghe nói qua? Mộ Hàn, con là anh cả, sao con không coi chừng con bé?”
“Bối Kỳ, tiếp tục thu thập tin tức giải trí gần đây nhất cho bác.” Khuôn mặt đen lạnh băng của Qua Nhã cực kỳ không vui nói.
Hình tượng, hình tượng, bà đã rất tận lực kiềm chế tức giận của chính mình.
Vừa về đến liền là cái dạng này, thực khiến bà tức chết rồi.
“Bác, bác đừng nóng giận, có lẽ chuyện cũng không phải như chúng ta thấy vậy đâu. Nhu Nhu đã trưởng thành, cô ấy biết bản thân đang làm cái gì. Mộ Hàn mặc dù là anh cả, nhưng Nhu Nhu cũng phải biết chừng mực, xảy ra chuyện như vậy, không ai có thể nghĩ tới. Huống hồ, chúng ta còn không cho Nhu Nhu cơ hội giải thích nữa.”
“Mẹ, cho dù Nhu Nhu nghĩ như thế nào, em ấy và Đường Diệc Sâm đích thực có đính hôn, chỉ mấy ngày sau khi mẹ đi Châu Âu. Còn về chuyện tình cảm của em ấy và Đường Diệc Sâm, con nghĩ vẫn nên để bọn họ xử lý đi, bọn họ đều là người trưởng thành rồi, có thể tự chịu trách nhiệm với việc làm của mình.”
“Cũng không thể muốn làm gì thì làm mà không nghĩ tới hậu quả. Nhu Nhu lần này thật không nghe lời, cũng khiến mẹ thất vọng rồi.”
Trong lúc tức giận, Qua Nhã tự mình thu thập tin tức. Bà không thể không làm rõ chuyện này, bằng không, bà không có lúc nào bình tĩnh được.
Đáy mắt sắc bén loé ra ánh sáng lạnh, Thuỷ Mộ Hàn ấn tai nghe bluetooth, anh gọi cho trợ lý.
“Hướng Nam, cậu lập tức đi tìm hiểu một chút về đoạn clip hot nhạy cảm về Tâm Nhu từ mạng lưới server internet nào truyền ra ngoài, phải nhanh, tôi đợi tin của cậu.”
“Được, tôi lập tức đi tìm hiểu.”
Thuỷ Tâm Nhu ngồi trong xe Đường Diệc Sâm, mặc dù cô không hé răng nhưng trong đầu lại nổi sóng ầm ầm.
Cô lấy điện thoại từ trong túi ra nhìn, mới phát hiện đã hết pin.
“Đường Diệc Sâm, đưa di động của anh cho tôi.”
Đường Diệc Sâm cực kỳ nghe lời đưa di động của mình cho Thuỷ Tâm Nhu.
Cầm di động của Đường Diệc Sâm, Thuỷ Tâm Nhu tìm kiếm đoạn clip hot nhạy cảm trong miệng truyền thông kia.
Nếu không nhanh chóng làm rõ, cô thật sự không thể để yên.
Trong chốc lát, Thuỷ Tâm Nhu giơ di động của Đường Diệc Sâm lên, một đôi mắt đẹp toé ra ánh lửa chói mắt, lạnh lùng chất vấn: “Đường Diệc Sâm, có phải anh làm hay không?”
Đường Diệc Sâm liếc mắt nhìn màn hình điện thoại của mình, rất bình tĩnh phủ nhận, “Không phải! Ô… kỹ thuật chụp ảnh đúng siêu đẳng nha, chiếc giường to kia của nhà anh mà cũng chụp được rồi.
Thủ đoạn mới của bọn chó săn thật sự khiến người bội phục, thiết bị kia e rằng khá cao cấp, đắt tiền. Bà xã, không bằng chúng ta lưu lại, đợi ngày nào đó chúng ta hưng trí lấy ra xem một chút. Dù sao cũng là lần đầu tiên của chúng ta, giữ kỷ niệm này lại cũng không tệ.
Bộ dáng của em cũng không thấy rõ, may mắn chỉ lộ ra mặt cùng cổ, bằng không anh thiệt thòi lớn rồi. Cũng không tồi nha, có tấm lưng lớn của anh che chắn thân thể em. Nói thật, bà xã, em thật sự rất đẹp.” Môi mỏng khêu gợi hơi hơi nhếch lên, Đường Diệc Sâm lộ ra nụ cười nhạt.
“Hừ…. anh còn không biết xấu hổ nói mát, thanh danh của tôi đều bị anh làm liên luỵ cho thối rồi.” Thuỷ Tâm Nhu tức giận trừng lớn mắt nhìn Đường Diệc Sâm, ánh mắt của cô không tự giác lộ ra một tia khinh bỉ.
“Vậy thì gả cho anh đi, làm bà Đường rồi sẽ không có ai dám nói em rồi. Nếu mà có người dám nói xấu em, anh giúp em diệt khẩu. Có mười người dám nói, anh liền diệt mười người.”
Thuỷ Tâm Nhu nghiến răng nghiến lợi giận trừng mắt Đường Diệc Sâm, “Đường Diệc Sâm, nếu để cho tôi biết là do anh làm, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh.”
Hừ một tiếng, Thuỷ Tâm Nhu tức giận vứt di động lại cho Đường Diệc Sâm.
Vẻ mặt sâu xa khó hiểu mang sự thâm trầm làm người ta không rõ nguyên do, đôi mắt thâm thuý kia của Đường Diệc Sâm liếc Thuỷ Tâm Nhu một cái.
Một tay cầm tay lái, tay kia ấn vào bluetooth trên xe, Đường Diệc Sâm gọi điện thoại cho Đoạn Vô Ngân.
“Vô Ngân, nửa giờ sau tôi muốn đoạn clip hot nhạy cảm đang được chia sẻ điên cuồng kia vĩnh viễn biến mất. Còn nữa, giúp tôi nghe ngóng một chút, Tổng biên tập của tuần san Tinh kia đang nắm giữ tư liệu gì, nếu là về tôi, cho dù đối phương muốn bao nhiêu tiền, cậu thay tôi mua lại.”
Nhìn vẻ mặt viết hai chữ nghiêm túc kia của Đường Diệc Sâm, Thuỷ Tâm Nhu sinh ra một chút hoang mang.
Thật sự không có liên quan với anh sao?
—————————
Trong phòng khách nhà lớn nhà họ Thuỷ, một mảnh yên tĩnh, lạnh băng.
Tất cả mọi người đều ngồi, không ai dám mạo muội hé răng, sợ không cẩn thận đạp phải mìn.
Giật giật cánh môi, vẫn là Đường Diệc Sâm dẫn đầu phá vỡ không khí ngưng trọng khiến người hít thở không thông này.
“Bác gái, con thật sự yêu Nhu Nhu, con cũng đã nhận định cô ấy, con nguyện ý cưới cô ấy. Hơn nữa, con đối với chuyện mình làm cũng nguyện ý phụ trách.”
Đối với lời đồn bên ngoài, hoặc là những gièm pha của người khác, để cho hai người bọn họ nhanh chóng kết hôn đích thật là biện pháp tốt.
Đề nghị của Đường Diệc Sâm, Qua Nhã cũng không có phản đối, bà vẫn đang cẩn thận suy tính một phen.
Hừ một tiếng, Thuỷ Tâm Nhu phủ quyết, “Anh nguyện ý cưới tôi, nhưng tôi không muốn gả cho anh.”
“Nhu Nhu, không được xen vào, con xem con đã làm gì đây nè?”
Dừng một chút, vẻ mặt nghiêm túc giọng nói lãnh ngạnh, Qua Nhã tuyên bố quyết định của mình, “Nhu Nhu, con phải gả cho Đường Diệc Sâm, con không có lựa chọn. Chờ chút nữa tìm thời gian thích hợp, hai nhà gặp mặt nói rõ hơn.”
“Mẹ, anh ta tiếp cận con là có mục đích.”
“Anh, ngay cả anh cũng không giúp em sao?”
Thuỷ Tâm Nhu tức giận bĩu môi, một đôi mắt đẹp lấp lánh lửa giận.
Cô cũng không tin những lời gièm pha này sao lại khéo tới như thế này, lại vào đúng lúc mẹ về nước.
Nhất định là có người giở trò quỷ!
“Nhu Nhu, chuyện cho tới bây giờ không phải do con tuỳ hứng nữa rồi.”
Khẩu khí này của Qua Nhã cũng không có ấm áp lại.
Cho tới nay, bà vô cùng yên tâm về Thuỷ Tâm Nhu. Cô cũng khá ngoan, chỉ là bây giờ khiến cho bà quá phiền lòng rồi.
Có lẽ, đợt gièm pha này chỉ là khúc nhạc dạo, hậu quả tiếp sau đó như thế nào nữa?
Bà không dám nghĩ tiếp.
Không khí rơi vào trạng thái khẩn trương, thình lình tiếng chuông điện thoại dồn dập vang lên.
Thuỷ Mộ Hàn bắt điện thoại, vừa nghe, hàng mày rậm khí phách kia của anh không tự giác nhíu lại.
“Tổng giám đốc, tôi đã tra qua, đoạn clip hot nhạy cảm này từ một server trang web của Viễn thông Doanh Khoa truyền ra ngoài. Nhưng không tìm ra được chứng cớ có liên quan với Cung Trạch Hách, nhưng có khả năng là do hacker lợi dụng dịch vụ quản trị mạng của bọn họ”
Còn nữa, bị ảnh hưởng bởi vụ tai tiếng này, báo cáo nửa cuối ngày lúc 12 giờ ở Hongkong, giá cổ phiếu của Vạn Huy bắt đầu tụt giảm. Đến 2:30 chiều bắt đầu phiên giao dịch mới, vẫn còn đang giảm, ngược lại còn có thể không khống chế được.
Nếu tiếp tục duy trì mức giảm như vậy, phỏng chừng, giá cổ phiếu của Vạn Huy vào 4 giờ chiều hôm nay sẽ rớt dưới 90 đô la Hongkong, việc bỏ thầu bên Nam Phi kia nhất định cũng chịu ảnh hưởng.
Mặt khác, tôi cũng thu được ít tin tức, tổng biên tập Lam Thấm Vi của tạp chí Tinh trong tay còn có một tấm hình riêng tư tuyệt mật. Trước mắt, tôi đã liên hệ cô ấy, mà tất cả các phương tiện liên lạc của cô ấy toàn bộ đều bị cắt đứt.”
“Hướng Nam, mặc kệ là dùng cách gì, trước khi tạp chí Tinh tung ra thị trường ngày mai, cậu phải hạ tấm hình riêng tư tuyệt mật kia xuống. Mặc kệ là rót bao nhiêu tiền vào, thời điểm cuối ngày, giá cổ phiếu của Vạn Huy không thể rớt dưới 90 đô la Hongkong.”
Vẻ mặt Thuỷ Mộ Hàn hơi chút ngưng trọng, cúp máy, theo bản năng, ánh mắt băng lãnh loé sáng liếc về phía Đường Diệc Sâm.
Bối Kỳ ngồi ở trên xe lăn cũng lo lắng nói: “Tổng biên tập Lam Thấm Vi của tạp chí Tinh cũng rất khó trị, rất nhiều người trong giới thượng lưu chính thương cô ấy cũng không nể tình. Bại dưới tay cô ta vô số người, từ minh tinh điện ảnh đang nổi, phú hào đời hai, đại gia, chính khách. Hơn nữa, theo lời đồn thì tạp chí Tinh có phòng làm việc độc lập, đưa ra không ít tin tức có một không hai.
Trùm tin tức của Làng giải trí – tin tức độc quyền chính là từ họ phát ra. Trước đây, có một minh tinh ngọc nữ tên Cận Bội Bội, không phải là lộ ra tin tức có con riêng sao? Sau đó thật sự xác nhận rồi, hơn nữa lại là một đại gia đã có vợ. Hiện tại trong giới giải trí cũng không còn nghe tin tức gì của cô ấy, cũng không có người đồng ý mời cô ấy đóng phim.”
Lợi hại trong đó, trong lòng Qua Nhã tương đối rõ ràng.
Chuyện bà lo lắng, cũng đã xảy ra.
“Diệc Sâm, sáng ngày mai hẹn cha mẹ cậu tới, hai nhà chúng ta nói chuyện hôn sự của hai người, liền quyết định như vậy đi.”
“Mẹ, sao mẹ có thể vội vàng quyết định như vậy, mẹ có từng nghĩ tới cảm nhận của con không? Cho dù con là con gái mẹ nhưng mà con có quyền lựa chọn hôn nhân của chính mình.”
Gò má tức giận, Thuỷ Tâm Nhu kích động phản bác.
“Muốn kết, hôn sự các người tự mình kết đi, con không lấy chồng.” Lạnh lùng trừng mắt nhìn Đường Diệc Sâm, Thuỷ Tâm Nhu tức giận đi lên lầu.
Ánh mắt sắc bén thâm trầm lướt qua cảm giác mất mát nhưng lại được che giấu vô cùng tốt, ánh mắt ôn nhu mềm mại của Đường Diệc Sâm vẫn đuổi theo bóng dáng của Thuỷ Tâm Nhu.
Cho đến khi biến mất không thấy.
“Bác gái, được ạ, sáng ngày mai người hai nhà chúng ta gặp mặt trước. Bác yên tâm, con sẽ đối xử tốt với Nhu Nhu. Con gái mà, nháo chút cũng là bình thường, cho cô ấy chút thời gian, con sẽ khiến cho cô ấy thay đổi quan điểm về con.”
Qua Nhã không nói, nhưng mà, bà vẫn gật đầu.
“Thời gian không còn sớm, con cũng cần phải trở về. Bác gái mới về, nghỉ ngơi cho tốt, hôm nào con sẽ chính thức tới thăm hỏi.”
Đường Diệc Sâm đứng lên, anh cực kỳ có lễ phép khom người.
Thuỷ Mộ Hàn cũng đứng lên, “Vừa khéo, tôi cũng cần phải trở về Vạn Huy, chúng ta cùng đi đi, thuận đường tôi cũng làm tròn vai trò chủ nhà tiễn anh ra cửa.”
“Mẹ, Kỳ Kỳ, hai người ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, mọi chuyện trong nhà này còn có con.”
“Lái xe cẩn thật một chút, em sẽ cùng bác gái nói chuyện phiếm.” Ánh mắt Bối Kỳ đắm đuối đưa tình ngóng nhìn Thuỷ Mộ Hàn, mà cho tới nay cô nhìn thấy đều là khuôn mặt như khối băng kia của anh.
Cô thấy anh cười qua, nhưng mà, nhưng là đối với người phụ nữ xấu xa Hoa Thiên Tầm kia.
“Nếu cần giúp gì, em sẽ nói với cha em.”
“Không có việc gì, anh có thể xử lý được.”
Thuỷ Mộ Hàn hôn lên trán Bối Kỳ, anh cùng Đường Diệc Sâm cùng nhau rời khỏi phòng khách.
“Đường Diệc Sâm, chiêu này của anh thật sự cao tay, ngay cả mẹ tôi cũng bị anh tính kế. Bao gồm cả Vạn Huy, đều đã bị anh buộc cùng một chỗ với Liên Khải rồi.”
Mày rậm khí phách nhếch lên, đôi môi mỏng khẽ nhếch, Thuỷ Mộ Hàn lộ ra giọng điệu mỉa mai.
Con ngươi bí hiểm đảo qua, Đường Diệc Sâm nhếch môi mỏng khêu gợi lên, “Tổng giám đốc Thuỷ, tôi không hiểu anh đang nói gì. Tôi thật sự yêu Thuỷ Tâm Nhu, cũng thật tâm muốn kết hôn với cô ấy, tôi đã nhận định, vợ tôi ngoại trừ cô ấy ra sẽ không phải ai khác. Tôi không phải là người đứng núi này trông núi nọ, tôi thật sự nghiêm túc.”
“Nơi này chỉ có hai chúng ta, trong lòng anh nghĩ cái gì, mỗi người chúng ta tự hiểu rõ, anh không cần giả vờ bí hiểm với tôi.”
“Chuyện nào ra chuyện đó, chúng ta không thể nhập làm một. Tổng giám đốc Thuỷ, có thời gian không ngại suy nghĩ một chút về phương án hợp tác của hai chúng ta, ba năm liền thu hồi được lợi nhuận cao gấp 6 lần vốn đầu tư, tuyệt đối là có lời. Mặt khác, tôi có thể dựa vào lãi suất cho vay của ngân hàng mỗi tháng trả lợi tức cho Vạn Huy.”
“Đường tổng, anh nên nghĩ xem nhóm người Liên Khải anh có thể trúng thầu hay không trước rồi nói sau. Hiện tại đã hơn 3 giờ, lại vẫn còn hơn 1 giờ mới kết thúc, nếu tôi nhớ không lầm, đối thủ của anh là Vũ Văn Huyễn.”
“Tôi cực kỳ có niềm tin sau cùng nhất định là Liên Khải trúng thầu, trái lại Tổng giám đốc Thuỷ, anh cần phải suy xét rõ ràng…. nếu đi nhầm một bước, thứ gì đã mất đi rồi sẽ không lấy lại được.”
Thuỷ Mộ Hàn giật giật khoé miệng, cười như không cười.
Anh siết chặt chìa khoá chiếc xe Lamborghini màu vàng, sau đó, mở cửa lên xe.
Đường Diệc Sâm nhún vai, sau đó anh cũng lên chiếc Porsche 918.
———————–
An tĩnh ngồi trong phòng làm việc, mi tâm Đường Diệc Sâm nhíu lại, hai ngón tay kẹp một điếu thuốc lá đang cháy.
Vì để tỉnh táo, hôm nay anh cũng hút một điếu.
Môi mỏng khêu gợi hé mở, khói trắng lượn lờ tung bay, bay lên hạ xống….. hoà vào trong mỗi ngóc ngách trong văn phòng.
Bỗng dưng cửa phòng vang lên một trận tiếng gõ cửa, kéo suy nghĩ của Đường Diệc Sâm trở về.
“Vào đi.”
Hút một hơi sau cùng, Đường Diệc Sâm dụi mẫu thuốc lá vào trong gạt tàn thuốc.
Ngước mắt, anh nhìn thấy Đoạn Vô Ngân cầm một tập hồ sơ đi về phía anh.
“Anh Sâm, báo cáo kinh tế cuối ngày ở Hongkong, Vạn Huy đã bỏ ra 2 tỷ để cứu lấy giá cổ phiếu giữ ở mức 90 đô la Hồng Kong. Giá của bọn họ là 90.08 đô la HK, nguy hiểm thật. Nhưng mà, phiên giao dịch sáng sớm mai cũng rất khó nói. Giống như có người giúp chúng ta vậy, giá cổ phiếu của Liên Khải vào thời điểm cuối phiên giao dịch tăng 2 điểm.
Giá bỏ thầu Mỹ Trang em đã giao, cũng gặp Vũ Văn Huyễn, cùng ông ta khách sáo vài câu, Bất động sản Vũ Văn cũng tham dự bỏ thầu. Về tạp chí Tinh bên kia, em có liên hệ Lam Thấm Vi, cô ấy nói không thể trả lời, sáng mai gặp. Cô ấy còn không thèm ra giá, còn nói, cho dù là thủ tướng hay nghị viên, bọn họ cũng đều không nể mặt, cầu tình cũng vô dụng.”
“Tôi biết rồi! Vô Ngân, thời gian này vất vả cho cậu rồi.” Khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú của Đường Diệc Sâm cũng không có bất kỳ cảm xúc thăng trầm nào, tâm tư của anh người khác cũng khó dò xét được.
“Nếu anh coi em là anh em thì đừng nói như vậy, 10 giờ sáng mai sẽ có kết quả đấu thầu, kế tiếp anh tính như thế nào? Chung quy cũng không thể ngồi chờ chết? Nếu anh không ở Liên Khải, em cũng không ở lại nổi, toàn bộ đều trông cậy vào anh rồi.”
“Đi quán bar uống một chén đi, đêm nay đừng nghĩ gì hết, đợi kết quả sáng mai.” Đường Diệc Sâm nói khá nhẹ nhàng bâng quơ, vẻ mặt của anh cũng rất lạnh nhạt.
“Anh thật sự có thể không để ý? Nếu mà trúng thầu, chúng ta lập tức phải giao 2 triệu tiền ký quỹ đầu tư, sau một tuần là đợt thanh toán đầu tiên. Giá thầu thấp nhất của chúng ta là 100 triệu, nói cách khác, kỳ đầu phải trả 5 triệu, còn có lãi suất ngân hàng nữa?
Thuỷ Mộ Hàn có câu trả lời chưa? Hôm nay em đi gặp Sở Vân, anh ta tỏ rõ thái độ, anh ta không hề muốn tham dự vào trận chiến giữa hai nhà, nếu có mỹ nữ có thể gọi anh ta cùng chơi.”
“Vô Ngân, cậu đi trước đi, tôi muốn ngồi một chút. Tôi tin tưởng chúng ta sẽ trúng thầu, Vũ Văn Huyễn tuyệt đối không ra tới giá 100 triệu, Mỹ Trang không phải đứa ngốc, họ biết tiến lui, lại càng cần tiền.”
“Được rồi, em đi trước, em không quấy rầy anh.”
Đường Diệc Sâm xoay ghế da hướng sang cửa sổ sát đất.
Hướng phòng làm việc của anh vừa khéo có thể nhìn thấy cảng Victoria xinh đẹp.
Mùa đông trời mau tối, lúc này mới hơn 6 giờ, sắc trời đã lất phất mưa bụi rồi.
Dưới ánh đèn lấp loáng, cảng Victoria lại càng đẹp không sao tả xiết.
Sống lưng rộng rãi dựa vào ghế da màu đen, Đường Diệc Sâm nhắm hai mắt lại.
Không bao lâu, văn phòng bị bóng tối như mực bao phủ, chỉ có chiếc máy tính bảng chưa tắt trên bàn làm việc loé ra ánh sáng mỏng manh, làm nổi bật khuôn mặt tuấn tú thẫn thờ càng thêm u
ám, lạnh lùng.
—————————–
Lúc Đường Diệc Sâm ra khỏi văn phòng, toàn bộ toà nhà chỉ còn mỗi đèn khu công cộng.
Anh khoác áo vest trên vai, đón nhận từng trận gió lạnh buốt thổi qua, chậm rãi đi tới bãi đậu xe.
Về đến nhà, anh bất ngờ thấy người trong nhà vẫn còn chưa ngủ, đang ngồi ở phòng khách, dường như cố ý đợi anh trở về.
“Diệc Sâm, con ăn cơm chưa? Nếu chưa mẹ đi nấu chút gì cho con.”
Yến Thục Phân nhìn con cả của mình, ánh mắt của bà tràn đầy thương yêu từ ái.
“Mẹ, không cần đâu, con ăn ở bên ngoài rồi. Con đã đặt phòng ở khách sạn Tứ Quý, xế chiều ngày mai 2 giờ, chúng ta cùng nhà họ Thuỷ bàn bạc việc kết hôn, mẹ chuẩn bị một chút đi.”
Lúc ở ngay cửa vòm thay giày, Đường Diệc Sâm chậm rãi đi tới, cũng ngồi vào chỗ sofa trống.
“Anh, anh thật sự quyết định kết hôn sao? Đoạn clip hot lan truyền trên internet là thật, bao gồm những điều mà truyền thông nói?” Đường Khả Tâm nhíu mày hỏi.
“Anh, anh nghiêm túc hả?” Đường Diệc Tấn bình tĩnh nhìn Đường Diệc Sâm, khoé môi anh có ý cười lưu manh.
“Hai đứa khi nào nhìn thấy anh tuỳ tiện chưa? Anh thật sự muốn kết hôn rồi!” Vẻ mặt Đường Diệc Sâm có chút nghiêm túc, đường nét tuấn dật xuất sắc viết hai chữ ‘nghiêm túc’ thật lớn.
“Được, ngày mai mẹ nhất định sẽ đến đúng giờ, sẽ không thất lễ với thông gia tương lai.”
Chuyện mà Đường Diệc Sâm quyết định Yến Thục Phân sẽ không phản đối, bà tôn trọng lựa chọn của anh. Bà trái lại hy vọng anh được hạnh phúc.
“Đã trễ thế này, mọi người chờ con trở lại sẽ không chỉ vì muốn hỏi chuyện này đi?” Ánh mắt sắc bén đảo qua, Đường Diệc Sâm giống như nhìn thấu tâm tư bọn họ.
“Anh, ở đây em có 5000 vạn, số tiền này đều là tiền mấy năm nay em ra đĩa nhạc, chụp quảng cáo kiếm được. Em cũng không biết đầu tư, để ở ngân hàng cũng không kiếm được lợi nhuận bao nhiêu, anh lấy dùng đi. Em còn đứng tên 3 chiếc xe thể thao, nếu cần, nói với em một tiếng, em bán bọn chúng đi, dù sao em cũng không thường ở nhà, để lại cũng lãng phí tiền bạc.”
Nói xong, Đường Diệc Tấn đặt tờ chi phiếu 5000 vạn lên bàn trà đẩy tới trước mặt Đường Diệc Sâm.
“Anh, mặc dù em còn đi học, nhưng mà, bình thường em cũng có gửi ngân hàng. Em đem tiền tiêu vặt mọi người cho không mất đồng nào lấy ra. Đây là chi phiếu 300 vạn, anh nhận đi.”
“Diệc Sâm, mẹ cũng có chút tâm ý, mẹ đã bán đi hai căn biệt thự ông ngoại để lại cho, cộng thêm tiền gửi ngân hàng, đây là chi phiếu 3 triệu. Nếu Liên Khải thật sự trúng thầu, mẹ sẽ tìm chú Huân giúp đỡ, đợt thanh toán đầu tiên căn bản sẽ đủ, chúng ta lại tiếp tục từ từ nghĩ biện pháp.
Nếu không đủ, trên tay mẹ vẫn còn một trái phiếu kỳ hạn, chuyển sang tiền mặt, vẫn có thể cầm cự được. Mấy cửa hàng ông ngoại con để lại cho mẹ, mẹ cũng nhờ môi giới bán đi. Kết thân với nhà họ Thuỷ, nhà họ Đường chúng ta làm sao cũng không thể bủn xỉn với con dâu tương lai, sẽ để con gái nhà người ta gả đi rạng danh.”
Nhìn mấy tấm chi phiếu đẩy tới trước mặt mình, lông mày Đường Diệc Sâm không tự giác nhíu lại, “Mọi người đang làm gì vậy? Lấy chi phiếu của mình về đi, con nói rồi trước khi làm con đã có cân nhắc. Mọi người không cần lo lắng, con chỉ cần mọi người ủng hộ con như vậy là đủ rồi.”
“Mẹ, ý tốt của mẹ con xin nhận, đồ đạc gì đó ông ngoại để lại cho mẹ mẹ cứ cất kỹ, tiền bạc con có. Tin tưởng con, con sẽ không để cho mọi người thất vọng.”
“Diệc Sâm…”
“Anh…”
“Con vẫn ổn.” Nói xong, Đường Diệc Sâm đứng dậy, anh đi đến bên cạnh Yến Thục Phân ngồi xuống, cũng ôm vai bà.
“Mẹ, mấy năm nay vất vả nhiều rồi, khó khăn nhất vẫn là mẹ, có mẹ mới có chúng con hôm nay. Cho nên, anh em chúng con sẽ một lòng, không để cho mẹ thất vọng.”
“Mẹ, sau này con cũng sẽ không tuỳ hứng, con biết sai rồi, về sau sẽ không chọc mẹ tức giận.”
Đôi mắt Đường Khả Tâm không tự giác đã ươn ướt, cô gắt gao ôm Yến Thục Phân người đã nuôi dưỡng cô, yêu cô một cách vô điều kiện.
“Mẹ, con cũng sẽ nghe lời mẹ, ai dám khi dễ mẹ, chính là gây khó dễ với con. Chúng con đều đã trưởng thành, về sau để cho chúng con bảo vệ mẹ, nhà này tuyệt đối không cho phép người ngoài bước vào.”
Người một nhà ôm chặt nhau, kìm lòng không đậu, cái mũi Yến Thục Phân hơi cay cay, hốc mắt cũng nóng hầm hập.
“Được, chúng ta đều sống thật tốt.”
—————-
Tổng biên tạp Lam Thấm Vi của tạp chí Tinh quả thật là không nể mặt ai, sáng sớm hôm sau, bức ảnh bí mật trong tay cô đã được tung ra phố.
Về tình yêu tuyệt mật của Thủy Tâm Nhu – đã đăng trên trang bìa của Tạp chí Tinh, ở giữa, còn có con số to của trang đưa tin.
Mới hơn 8 giờ sáng mà thôi, tạp chí Tinh đã bán hết sạch.
Nhà lớn nhà họ Thuỷ, Vạn Huy Châu Bảo, toàn bộ đều có hàng loạt cánh phóng viên đứng đợi, bọn họ đang đợi câu trả lời của đương sự, hơn nữa vẫn muốn tìm hiểu xem động thái mới nhất của người hai nhà.
Bắt đầu từ buổi chiều hôm qua, Thuỷ Tâm Nhu cũng không dám mở di động, cũng không dám ra cửa, cô vẫn ở nhà.
Nhà lớn nhà họ Đường, tập đoàn Liên Khải, cũng giống vậy có hàng loạt cánh phóng viên, bọn họ vẫn tiếp tục truy vấn câu trả lời của hai người liên quan.
Đặc biệt, khi xe Đường Diệc Sâm vừa xuất hiện tại cửa tập đoàn Liên Khải, nhóm phóng viên toàn bộ đều chạy tới, bao vây anh nửa bước khó đi.
“Anh Đường, tin tức của tạp chí Tinh có thật hay không?”
“Anh Đường, người trên ảnh kia chính là anh sao? Sẽ không phải là người khác chứ?”
“Anh Đường, có phải cô Thuỷ cắm sừng anh hay không? Ảnh chụp lần này trên tạp chí Tinh có phần hơi mờ, bóng dáng nam chính kia so với trong clip ngày hôm qua có vẻ không giống? Xin hỏi, cuộc sống cá nhân của cô Thuỷ có phải giống như tạp chí đã nói cực kỳ phóng đãng?”
“Trước kia cũng có người chụp cô ấy thường xuyên xuất hiện tại các quán bar, ôm ôm ấp ấp người đàn ông khác, hơn nữa, bạn nam đi cùng cũng không phải là anh, cô ấy cùng cậu ấm của Hoàn Vũ có quan hệ nữa? Bạn trai của cô ấy không chỉ dừng ở hai người.”
Lần này chẳng những Viễn thông Doanh Khoa bị ảnh hưởng, mà ngay cả Hoàn Vũ cũng bị truy hỏi.
“Anh Đường, cậu ấm Phí Lạc của Hoàn Vũ không có bất kỳ bình luận gì, vậy có phải loại trừ cô Thuỷ cùng anh ta có quan hệ qua lại hay không?”
“Anh Đường, cảm tình giữa anh và cô Thuỷ có phải xuất hiện vấn đề hay không? Ba người các người là tình tay ba sao?”
Dưới sự tham gia của bảo vệ Liên Khải tạo thành bức tường người, Đường Diệc Sâm mới có thể kéo ra chút khoảng cách với nhóm phóng viên.
Đường Diệc Sâm ngừng lại, vẻ mặt anh có phần nghiêm túc, anh cực kỳ nghiêm túc trả lời phóng viên.
“Tôi tuyệt đối tin tưởng vợ tôi chỉ có một người đàn ông là tôi, bởi vì cho dù là đoạn clip hot hay ảnh chụp của tạp chí Tinh, người đàn ông trên ảnh kia chính là tôi.
Vợ tôi 14 tuổi đã ra nước ngoài du học, cô ấy vốn có tính cách cởi mở, không theo truyền thống người phương Đông. Đối với cậu hai của Hoàn Vũ, bọn họ là bạn bè từ nhỏ, là anh em rất tốt rất tốt. Chẳng lẽ giữa bạn thân có một chút cử chỉ thân mật thì không thể sao?
Trong mắt người phương Tây, một cái ôm là lễ nghi xã giao vô cùng bình thường, tôi không biết vợ tôi có hành động này thì bị coi là phản bội. Vợ tôi cùng bạn cô ấy ra ngoài gặp mặt, cô ấy có nói qua với tôi, tôi đồng ý nên cô ấy mới đi. Hơn nữa, tôi cũng tin tưởng anh Phí không phải là loại người gặp sắc nảy lòng tham, anh ấy là một người bạn thân rất tốt.
Vốn dĩ, tôi muốn muộn một chút mới tiết lộ chuyện cưới hỏi. Hiện tại, tôi nhất định phải chứng minh thân phận của vợ tôi, tôi không muốn có người bởi vì lần này tôi lơ là phòng bị mà khiến cho việc chúng tôi thân mật bị tiết lộ ra ngoài có ác ý hãm hại cô ấy.
Đường Diệc Sâm tôi đời này nếu không phải người phụ nữ đó thì không cưới, đó chính là vợ tôi Thuỷ Tâm Nhu. Cô ấy muốn hôn sự của chúng tôi khiêm tốn một chút, nếu mọi người khẩn cấp muốn biết như vậy, tôi chia sẻ với mọi người trước, tuần sau chúng tôi sẽ cử hành hôn lễ.”
Tiếng nói vừa ngừng, Đường Diệc Sâm cũng không tiếp tục trả lời phóng viên bất kỳ vấn đề gì, dưới sự trợ giúp của bảo vệ anh đi vào tập đoàn Liên Khải.
—————————–
Đường Diệc Sâm xoay ghế da sang hướng khác, hai chân thon dài lười biếng bắt chéo, cả người hướng về phía cửa sổ sát đất quan sát cảng Vicotria mỹ lệ.
Đường nét tuấn dật lạnh lùng của anh khiến cho người ta không nhìn ra được bất cứ cảm xúc gì.
Thình lình điện thoại bàn trong phòng vang lên.
Xoay tròn ghế da, Đường Diệc Sâm bắt điện thoại.
Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng Đoạn Vô Ngân, mang theo một chút kích động khó có thể che giấu, “Anh Sâm, hồ sơ bỏ thầu Mỹ Trang của Liên Khải chúng ta trúng thầu rồi.”
Nghe vậy, tay cầm điện thoại của Đường Diệc Sâm không tự giác nắm thật chặt, môi mỏng gợi cảm của anh cũng hơi hơi nhếch lên tạo thành một độ cung xinh đẹp.
“Uhm, tôi biết rồi. Báo cho mọi người, đêm nay tôi mời cơm, cậu bảo thư ký đi đặt bàn rượu đi.”
“Được! Còn có tin tức tốt khác nữa, tin tức Liên Khải trúng thầu vừa truyền ra, giá cổ phiếu của Liên Khải đã bắn ngược lại rồi. Nhưng mà, chỉ vỏn vẹn nửa giờ bắt đầu phiên giao dịch, Vạn Huy lại không may mắn như vậy, bị ảnh hưởng bởi tin tức của Thuỷ Tâm Nhu, giá cổ phiếu của bọn họ đã rớt dưới 90 đô la Hongkong rồi.”
“Tiếp tục như vậy, số tiền Thủy Mộ Hàn bỏ vào thị trường chứng khoán có thể mua được Mỹ Trang rồi. Nghe nói, việc khai thác mỏ số 3 của bên Nam Phi cũng bước vào giai đoạn gấp rút, Vạn Huy có ý nhất định đoạt lấy, Kim Lục Phúc cũng vậy. Anh Sâm, hay là anh nói chuyện với anh ta xem.”
“Không vội, chúng ta vẫn còn một tuần để xoay sở vấn đề tài chính.”
Mặc dù không biết Đường Diệc Sâm tính thế nào, Đoạn Vô Ngân cũng không hỏi tới.
Anh biết anh nhất định có lý do để làm như vậy.
Không biết hôm nay gió gì thổi mà chuyện tốt liên tiếp kéo đến.
Đường Diệc Sâm mới vừa nói điện thoại xong với Đoạn Vô Ngân, lúc này mới không được bao lâu, lại nhận được điện thoại của Dạ Vũ Dực.
“Đường Diệc Sâm, chúc mừng nha, Liên Khải trúng thầu rồi.”
“Cảm ơn! Khi nào rảnh, tôi mời anh ăn cơm, tôi nhớ rõ tôi còn nợ anh một ân tình.”
“Ăn cơm thì thôi đi, có phiền phức gì có thể tìm tôi, ví dụ như ly hôn, tôi rất am hiểu.” Ha ha….. Dạ Vũ Dực khẽ cười ra tiếng.
“Tìm anh đăng ký kết hôn còn được, chỉ sợ đời này anh khó có khả năng kiếm tiền từ việc tôi ly dị rồi, bởi vì cả đời này tôi chỉ tính kết hôn một lần.” Hì hì…. Đường Diệc Sâm cũng khẽ cười ra tiếng.
“Thật là, muốn kiếm tiền của anh lại khó như thế. Sáng nay tôi nhận được tin, Vũ Văn Huyễn rút đơn kiện rồi. Anh thì ngược lại, nhà mẹ vợ bên kia có vẻ như có phần phiền toái rồi.”
“Anh vợ tương lai của tôi có thể ra tay, anh nghĩ nhiều rồi.” Đường Diệc Sâm nhíu mi, ánh mắt sâu thẳm cũng bắt đầu nheo lại.
Vũ Văn Huyễn rút đơn kiện, anh không hề cảm thấy bất ngờ.
Chỉ là, anh có phần không hiểu, ông vì sao phải giúp anh?
Giá cổ phiếu Liên Khải có thể trong thời gian ngắn lội ngược dòng như vậy, đây tuyệt đối không phải là chuyện bình thường, trừ phi là có người đứng sau thao túng.
Trong dự liệu, giá cổ phiếu của Vạn Huy sẽ không nên giảm thảm như vậy, đúng là quỷ dị.
“Ok, cứ cho là tôi suy nghĩ nhiều đi. Nói chứ tôi đã làm xong đến đây rồi, giờ coi như cũng không có gì làm, tôi sẽ qua Macao với Sở Vân, bây giờ sẽ đi.”
“Được, chờ anh trở về tôi giúp anh tẩy trần.”
Đường Diệc Sâm cúp điện thoại, sau đó, anh gọi cho thư ký giúp anh hẹn trước Vũ Văn Huyễn.
Bọn họ tất yếu phải gặp mặt một lần.
—————-
Liên Khải trúng thầu, thị trường chứng khoán lội ngược dòng, đã không còn sự áp chế của Vũ Văn Huyễn, trong mắt một số người chính là sóng dâng cao ngàn thước trong chớp mắt.
Vẻ mặt Đường Thiên Hào có vẻ vô cùng ngưng trọng.
Không ngoài ý muốn, ông nhận được điện thoại của Ôn Nghi.
“Chú hai, anh chú đối với chuyện lần này có ý kiến gì không? Anh ấy cứ để mặc cho Đường Diệc Sâm giẫm lên trên đầu mình sao?”
“Anh cả tạm thời không nói gì, nhưng mà cũng không thấy anh ấy vừa lòng thế nào. Không nghĩ tới Vũ Văn Huyễn vậy mà ở phía sau rút đơn kiện, thị trường chứng khoán sau tin tức Liên Khải trúng thầu truyền ra đã tăng giá trở lại.”
Vốn định nhìn xem sau khi công bố giá bỏ thầu Đường Diệc Sâm làm thế nào thu thập tàn cục, không nghĩ tới vậy mà cũng có thể để cho anh ngóc đầu dậy được.
Sau khi đoạn clip hot nhạy cảm của anh cùng Thuỷ Tâm Nhu được lưu truyền, Vạn Huy bị liên luỵ, giống như, anh cùng Thuỷ Mộ Hàn ngồi chung một thuyền.
Anh chìm, anh ta cũng chìm!
“Anh có thấy báo chí viết cái gì chưa? Đường Diệc Sâm chuẩn bị cưới Thuỷ Tâm Nhu, nếu để bọn họ đính hôn, chúng ta chẳng phải trở thành ván cầu cho Đường Diệc Sâm. Cho nên, mặc kệ là dùng cách gì, cũng không thể để cho Đường Diệc Sâm cưới Thuỷ Tâm Nhu, càng không thể để cho Thuỷ Mộ Hàn bơm tiền vào dự án Mỹ Trang.
Cậu ấm của Hoàn Vũ kia tuyệt đối không phải là tin đồn vô căn cứ, bắt đầu xuống tay từ anh ta đi.”
Làm như bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, con ngươi Đường Thiên Hào mạnh mẽ co rút lại.
“Yên tâm đi, anh biết nên làm thế nào rồi. Nếu để cho Đường Diệc Sâm hoàn hảo hoàn thành việc thu mua Mỹ Trang, chỉ sợ anh cùng Đặng tổng cũng không còn chỗ để đứng, mặt mũi anh cả cũng mất hết.”
…
Để điện thoại xuống, Đường Thiên Hào đi ra khỏi văn phòng mình.
Ông đi vào thang máy, đi xuống đại sảnh của tập đoàn Liên Khải ở lầu 1.
Sau khi Đường Diệc Sâm cùng Đường Dụ kết thúc buổi phỏng vấn của đài Tài chính và Kinh tế, bọn họ đồng ý ở lại chụp hình.
Đường Diệc Sâm tính xoay người đi, lại bị Người dẫn chương trình đang nổi của đài Tài Chính và Kinh tế gọi lại, “Đường tổng, có thể chụp một tấm hình riêng không?”
Nháy mắt một cái, Đường Diệc Sâm dừng lại cước bộ đứng vững, anh để cho nhiếp ảnh gia chụp vài tấm ảnh riêng của mình.
Sau đó, anh xoay người rời đi.
Đường Thiên Hào bình tĩnh đứng ở bên cạnh Đường Dụ, thêm mắm dặm muối trào phúng nói, “Anh cả, rõ ràng là anh cùng Diệc Sâm cùng nhận phỏng vấn của đài Tài chính và Kinh tế, vì sao chỉ chụp ảnh riêng của nó mà không phải là chụp ảnh của vị Chủ tịch Liên Khải anh?
Những phóng viên này cũng không hiểu biết gì cả, hay là do Diệc Sâm hiện tại bỏ thầu thành công, nó thành người tâm phúc của đài Tài chính và Kinh tế, bọn họ đều đã quên anh mới chính là chủ của Liên Khải, chỉ nhớ rõ Liên Khải có Đường Diệc Sâm.
Anh có nghe qua tin tức sáng hôm nay về con dâu tương lai của anh chưa? Nói không chừng, cô ta thực có khả năng léng phéng với cậu ấm của Hoàn Vũ cũng không phải không có khả năng. Hơn nữa nói không chừng, cô ta đã ngủ với tất cả đàn ông ở Hongkong, dù sao truyền thông cũng chỉ là chưa tóm được cán chuôi mà thôi.
Nói thế nào, nhà họ Đường chúng ta ở Hongkong cũng có uy tín danh dự, Diệc Sâm làm sao lại có thể vì lợi ích của bản thân mà làm chuyện xấu hổ gia đình như vậy chứ?”