Sau gần 2 tháng chuẩn bị, hôm nay là ngày đại tiểu thư Dương gia, sẽ lên xe hoa về tổ ấm riêng bắt đầu cuộc sống 2 hai người hạnh phúc.
Trước đó nữa tháng cô phát hiện mình thế mà mang thai rồi.
Một đêm duy nhất, may cô một thân võ nghệ, chứ không làm gì chịu được sức mạnh vũ bão của ai kia.
Cô bên này vừa phải lo chuyện cái thai, vừa giúp tiểu Nguyệt chuẩn bị hôn lễ.
Mệt mỏi chưa biết có nên nói với anh không, vậy mà Lục vừa thông báo vị hôn phu của anh đã mang thai hơn một tháng.
Tính ra mang thai cùng thời điểm với cô.
Trong phòng cô dâu tiểu Nguyệt đã thay xong lễ phục "Nguyệt tiểu thư nhà chúng ta hôm nay quá xinh đẹp"
"Cậu làm như bình thường tớ không đẹp".
lườm nguýt cô .
"Bình thường vẫn đẹp, chỉ là không đẹp bằng tớ thôi..ha..ha".
"Cậu quá xấu xa rồi Nhiên Nhiên ạ"
"Không phải tớ sợ cậu hồi hộp quá sao? giúp cậu thả lỏng một chút"
"Mình rất mong đợi ngày hôm nay"
"Cậu nhất định hạnh phúc, tin mình đi"
_cốc...!cốc....!cốc.
"Vào đi"
"Tiểu thư, đoàn rước dâu đến rồi" Lili bước vào thông báo.
"Tiểu Nguyệt cậu sẵn sàng rồi chứ?"
Hít một hơi thật sâu "Ừm, mình sẵn sàng rồi"
"Vậy đi thôi, đừng để chú rể của cậu chờ" Cô dìu Tiểu Nguyệt lên dẫn ra khỏi phòng.
Nhóm các anh, cũng vừa vào cửa "Này cô dâu của cậu xinh quá nha"
"Vợ tôi phải xinh đẹp rồi, ai như cậu Fa đến giờ" Hàn Quân khinh thường liếc mắt nhìn Từ Quân .
"Hôm nay ngày vui, đừng chọc lão nhị nữa" Quan Chí vỗ vai Từ Quân an ủi.
"Mau vào với cô dâu của cậu" Anh đẩy tay Hàn Quân đang mê mẩn ngắm nghía cô dâu.
Anh cũng muốn được cùng cô bước vào lễ đường.
Mỗi điều anh không thể cãi lời bà, lão phu nhân mắc bệnh tim không thể kích động bà được.
Hàn Quân bước đến trước mặt cô dâu "Bà xã em đẹp quá".
"Tôi giao cô ấy cho anh, nếu để tôi biết anh làm cô ấy rơi một giọt nước mắt.
Đến khi ấy đừng trách tôi ác".
Cảnh cáo xong cô để tay tiểu Nguyệt vào tay Hàn Quân.
"Chỉ cần anh ta dám ức hiếp cậu, cứ bảo mình, không được chịu đựng nhớ chưa".
Hàn Quân nhìn cô cười "Phan tổng yên tâm, sẽ không có ngày tôi để Nguyệt nhi phải buồn.
Nếu có ngày đó, chưa cần cô mẹ tôi đã xé tôi làm đôi rồi".
"Cậu yên tâm đi, nếu có ngày đó mình sẽ làm phú bà giàu có.
Bao nuôi dàn trai sủng, mỗi ngày vui chơi sủng ái từng người".
"Này mau đi kẻo lỡ giờ lành, ngày mai tâm sự tiếp " Quan Chí nhắc nhở.
Đoàn