Hai ông bà nhìn hai nhóc mà thèm thuồng.
Đưa mắt nhìn nhau, ai cũng hiểu ý đối phương.
"Bảo bối à, hai con tên gì? sao lại ở đây, ba mẹ các con đâu?".
Lão phu nhân bỏ qua tên cướp.
Trực tiếp bắt chuyện cùng hai nhóc.
"Dạ, anh em cháu đến đây du lịch ạ".
Bé trai lên tiếng trả lời.
Lão phu nhân phải ôm tim vì sự đáng yêu của 2 nhóc mà "Các con đi như thế không sợ ba mẹ lo lắng sao?"
"Sẽ không ạ, mẹ cháu rất tin tưởng chúng cháu nên không sợ".
cô bé chớp mắt vô tội nhìn lão phu nhân.
"Ôi bảo bối đáng yêu quá, các con tên gì vậy?
"Mami dặn không thể nói tên của mình cho người lạ.
Nhưng nhìn bà không phải người xấu nên con sẽ nói".
cô bé nhìn lão phu nhân.
"Phải phải...!ta đương nhiên không phải người xấu rồi.
Tên cướp kia mới xấu".
lão phu nhân bán cái qua tên cướp.
Tên cướp đang bị thuộc hạ của anh giữ lại, thật khóc không ra nước ngoài mà.
Hôm nay nhất định là ra ngoài không coi ngày.
Tưởng đâu chỉ gặp 2 con hồ ly nhỏ ai dè gặp nguyên gia đình hồ ly mà.
Nếu thoát khỏi cảnh này, tôi nhất định sẽ hoàn lương.
May sao tiếng lòng của tên cướp được ông trời ghi nhận.
Nhiều năm sau hắn đúng là hoàn lương, nhưng hoàn lương này nó hơi lạ.
"Cháu tên Cherry _ anh ấy là Jerry ở nhà mami hay gọi con là bảo bối anh ấy là Tin Tin nha".
Cherry chớp mắt long lanh nhìn lão phu nhân.
Đào lão gia nhìn mà xúc động.
"Hai bảo bối ngoan quá, ông muốn mời hai đứa đến nhà ông chơi, sẵn tiện cảm ơn các cháu về vụ cướp vừa rồi" Đào lão nhân gia ra chiêu dụ dỗ.
Hai anh em đưa mắt nhìn nhau rồi gật đầu.
Hai ông bà lại nghĩ, bọn nhóc thật dễ lừa gạt.
Nếu để hai ông bà biết là bọn chúng tự nguyện bị lừa, thì không biết có lên cơn đau tim không nữa.
Cậu chuyện ai là gà ai là thóc trong vụ này thật dài.
Cứ thế họ bốn người cùng nhau đi bộ về biệt thự.
*
"Hai bảo bối qua sofa ngồi một lát, ta gọi người mang nước làm thức ăn đãi 2 con được không?" Lão nhân gia vui vẻ nhìn 2 đứa nhỏ đáng yêu.
Mà sao càng nhìn lại càng thấy chúng giống giống ai thế nhỉ?.
"Vâng ạ, chúng cháu làm phiền ông bà ạ"
Ôi bảo bối nhà ai mà đáng yêu quá đi.
Lão nhân gia lôi kéo quản gia Lý ra ngoài "Lão Lý này, ông có thấy 2 bảo bối trong kia giống ai không? tôi thấy giống ai đó mà chưa nghĩ ra"
"Lão gia, tôi thấy chúng rất giống thiếu gia nhà ta" Lão Lý là người xem Đào Nguyên Đình lớn lên, tất nhiên nhìn qua là biết.
Lão nhân gia vỗ đầu cái bốp _:"Phải nha, tại sao tôi lại quên mất thằng nhóc thối kia chứ"
"Có phải nó lén vị hôn thê, ra ngoài hại đời con gái người ta không? bao năm qua chưa từng nghe nói nhắc đến việc cưới hỏi".
"Lão gia, việc này phải từ từ, không gấp được, người giống người rất nhiều