Editor: Miya
Một tuần sau, chủ của Cát Tường đến tiệm đón Cát Tường đi.
Nhìn đôi tình nhân nhỏ dắt nhau bước vào trong tiệm, trên mặt cô chủ tươi cười, chứng minh họ đã làm lành.
Không biết họ có làm thử đề nghị mà Hứa Nặc nói không, cô cũng không hỏi họ, ít nhất trận phong ba này coi như đã trôi qua.
***
Vừa đến hè là mùa ế khách của tiệm thú cưng.
Nhiều giống chó cần chải lông như Poodle, Bichon Christmas, Schnauzers, v.v… Nhiều chủ nuôi nghĩ rằng việc cạo lông sẽ giúp chó mát hơn, nhưng thực tế không phải vậy.
Đây là đều Hứa Nặc muốn khuyên rất nhiều nhưng đều không được.
Chó cạo lông, việc tắm rửa và làm đẹp cũng nên hạn chế.
Hơn nữa mùa hè nắng nón, trong nhà rất dễ có mùi, người chọn đi mua chó cũng ít đi.
Khi Hứa Nặc đang buồn rầu về việc buôn bán tháng này, trong tiệm xuất hiện một người phụ nữ mặc đồ thời thượng.
Sau khi người phụ nữ bước vào tiệm, cô ta không hứng thú với đồ dùng dành cho thú cưng, mà chỉ bước tới đứng trước mặt Hứa Nặc.
Hứa Nặc nhiệt tình hỏi: “Xin hỏi cô cần gì ạ?”
“Tôi muốn nuôi mèo.” Người phụ nữ nhàn nhạt đáp.
“Cô xem thử quầy triển lãm bên kia đi ạ, có mèo lông ngắn, mèo lam, Xiêm La, còn có con mèo Ragdoll đang được ưa chuộng.” Hứa Nặc đi đến quầy triển lãm, chuẩn bị ôm một con mèo ra, để khách có thể sờ vào nó.
“Chúng đều đã được tiêm vắc-xin phòng bệnh, tháng cũng đủ lớn, rất dễ nuôi.”
Người phụ nữ lại lắc đầu, nói: “Tôi không cần chủng loài này.”
Hứa Nặc vừa nghe, trong lòng thầm nghĩ người này có yêu cầu cao hơn, ngàn lần đừng nói muốn mua loại Linh Miêu*.
Loại mèo này phải vận chuyển từ nước ngoài về, rất khó để liên hệ nhà bán.
(*Linh Miêu Đồng Cỏ: Thuộc dạng mèo hoang dã ở Châu Phi.)
“Vậy xin hỏi cô có thích chủng loài nào không?”
Người phụ nữ xoay người, nhìn bên ngoài tiệm thú cưng.
Hứa Nặc nhìn theo, cô thấy một đứa trẻ đang mặc tây trang, khỏng 6-7 tuổi, dáng vẻ chăm chú nhìn quầy triển lãm qua lớp kính.
“Cậu bé đó là?” Hứa Nặc hỏi.
Người phụ nữ nói: “Thằng bé là con tôi, từ nhỏ nó đã thích mèo, ngày nào cũng nói với tôi nó muốn nuôi mèo, tôi thật sự đã hết cách với nó.”
“Vậy cô kêu thằng bé vào đây chơi đi, đừng đứng ở ngoài làm gì.”
Người phụ nữ ngăn Hứa Nặc mở cửa, cô ấy lắc đầu nói: “Thằng bé dị ứng với lông mèo, bước vào sẽ ho rất nhiều.
Tôi muốn hỏi một chút, chỗ cô có loại mèo không lông nào không? Tôi nhớ hình như tôi có thấy chủng loài này trên mạng.”
Hứa Nặc nghĩ một lúc và nói: “Mèo Sphinx*, được gọi là mèo Canada không lông.”
(*Mèo Sphinx không lông.)
Người phụ nữ gật đầu, nói: “Đúng vậy, hình như gọi là vậy, tuy hơi xấu nhưng loài mèo đó nhà tôi mới nuôi được.”
Ý của người phụ nữ rất rõ ràng, cô ấy muốn mua một con mèo không lông cho con trai mình.
Nói đến cũng thật khéo, đúng lúc Hứa Nặc có biết một tiệm Miêu Xá chuyên nuôi mèo Sphinx.
Cô lập tức đồng ý, nhận tiền đặt cọc, chờ sau khi con mèo được tiêm vắc-xin thì sẽ liên hệ với người phụ nữ sau.
Người phụ nữ nói mình không có yêu cầu gì cao, chỉ cần con mèo khỏe mạnh, có thể nhanh về nhà là được.
Sau khi tiễn hai mẹ con đi, Hứa Nặc thầm vui mừng.
Đúng là lúc ngủ có người đưa gối, vừa mới buồn rầu về việc buôn bán, đột nhiên lại có một đơn hàng, cũng xem như kiếm được chút tiền.
Tiệm Miêu Xá có giấy chứng nhận, khác với những loài được sinh nở tư nhân, những con mèo mua ở chỗ có giấy tờ sẽ càng khỏe mạnh và giá cả cũng đắt hơn.
Hứa Nặc quen với người phụ trách của tiệm Miêu Xá, Hứa Nặc tự nhận mình có thể mua được giá thấp nhất, nếu bán qua tay thì có thể kiếm được mấy ngàn.
Đáng tiếc suy nghĩ của cô rất tốt, nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Người phụ trách Miêu Xá nói cho cô biết, gần đây bận dẫn mèo đi thi đấu, nên năm nay không có kế hoạch sinh sản.
Năm nay không có kế hoạch sinh sản! Điều đó có nghĩa là mèo không thể bán!
Tiền đặt cọc đã nhận, nếu trễ hẹn, Hứa Nặc phải đền gấp đôi tiền đặc cọc cho khách.
Cô rất đau đầu, nhưng dù đau đầu cô cũng không làm việc trái lương tâm mà đến chỗ kia để mua mèo.
Hứa Nặc không nản lòng mà tiếp tục hỏi người quản lý Miêu Xá có nơi nào bán mèo Sphinx không, cô muốn xin số của họ để liên lạc.
Người phụ trách Miêu Xá nói cô ấy có biết một chủ Miêu Xá ở cùng thành phố, nhưng đối phương khá khó tính, không chắc là có chịu bán cho cô không, Hứa Nặc nói mình có thể cố gắng thử.
Sau khi đối phương gửi số điện thoại cho cô, Hứa Nặc vội vàng lưu số, trong lòng sắp xếp lời nói, chờ đối phương bắt máy cô liền nói: “Chào ngài….”
“Không có tiền, không mua sim, không mú phòng, cái gì cũng không mua.” Đầu dây bên nói một tràn với giọng điệu mất kiên nhẫn, nói xong đối phương liền tắt máy.
Hứa Nặc: “…..” Lời định nói cô còn chưa kịp nói ra.
Người hiện đại đều không thích nói qua điện thoại sao? Vậy đổi cách khác xem sao, Hứa Nặc tìm WeChat thông qua số điện thoại, quả nhiên tìm được người phụ trách khác của Miêu Xá.
Cô gửi lời mời kết bạn qua kèm theo ghi chú muốn mua mèo.
Lần này kết bạn xem như thuận lợi, Hứa Nặc tự giới thiệu bản thân trước, cô nói mình được XX Miêu Xá giới thiệu, còn nói những lời nịnh nọt rằng đối phương rất chuyên nghiệp.
Thái độ trong tin nhắn rõ ràng tốt hơn khi nói chuyện điện thoại, Hứa Nặc thấy mình có hy vọng rồi.
Nói vài câu xong, cô liền đi thẳng vào vấn đề chính.
【 Nuông Chiều Thú Cưng: Xin hỏi, mèo trên vòng bạn bè của anh phải mất bao lâu mới sanh vậy? 】
【 AAA Miêu Xá: Gần đây tôi không muốn bán mèo.
】
【 Nuông Chiều Thú Cưng: Hả? Vậy mấy chú mèo con đó….
】
【 AAA Miêu Xá: Chỉ bán cho người có duyên.
】
【 Nuông Chiều Thú Cưng: Tôi! Tôi chính là người có duyên (ảnh biểu cảm giơ tay) 】
【 AAA Miêu Xá: Ha ha.
】
Khi Hứa Nặc muốn gửi voice thì phát hiện khung chat đã xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ.
Cô bị đối phương xóa!!
“Loại người gì vậy chứ!” Cho