Trợ lý dẫn cậu đến cửa phòng khách mời, một cánh cửa màu xám đang đóng lại.
Lộ Nhâm đứng ở cửa, dừng lại hai giây, ôn lại kế hoạch của mình.
Đầu tiên, phải cố gắng để Ân Bắc Lâm chuyển sự chú ý sang Nhiêu Manh Manh.
Tiếp theo, không được để cô Hứa chú ý đến.
Cuối cùng của cuối cùng...!cảnh giác Ân Bắc Lâm!
Nghĩ đến đây, Lộ Nhâm không kìm được sờ cổ - băng cá nhân vẫn còn nguyên.
Lộ Nhâm thở phào.
...Lên chương trình tuyệt đối không được làm vậy với Ân Bắc Lâm, Lộ Nhâm hơi đỏ mặt, nếu không thì đúng là nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch.
Sau khi ôn xong, Lộ Nhâm nắm chặt tay, thở ra một hơi, đẩy cửa đi vào.
——Đâu tiên cậu nhìn thấy Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh.
Nhưng không phải do hai người xinh đẹp tuyệt trần hay gì, chỉ là cửa đối diện với sô pha, nên nhìn thấy luôn.
Nhìn sang bên cạnh, mới phát hiện ra xung quanh có rất nhiều quay phim.
Cả hai cô gái đều rạng rỡ và xinh đẹp hơn lần trước, nhìn là biết đã sửa soạn kỹ càng trước rồi.
Lạc Cửu Ca mặc một chiếc váy đen dài đơn giản, mái tóc dài bồng bềnh, môi hồng, đeo một chiếc vòng cổ đá quý, vô cùng xinh đẹp.
Nhiêu Manh Manh lại mặc một chiếc váy hoa trắng xanh thuần khiết, mái tóc mềm mại với một chiếc băng đô màu trắng tinh.
Thấy cậu đến, cô đứng ngay dậy tươi cười chào hỏi.
“Đến rồi sao?”
“Đến rồi đến rồi,” Lộ Nhâm vội gật đầu nói, “Chào chị Lạc, chào Manh Manh!”
Lạc Cửu Ca ngồi trên sô pha, cười với cậu “Tiểu Lộ phải không? Chào buổi sáng.”
Lộ Nhâm vội vàng nói, “Chào buổi sáng.”
Cậu hơi sửng sốt.
...Đm, đài Đào nói là sáu giờ tập hợp.
Cậu dậy lúc gần năm giờ, thay quần áo đi xuống lầu đã cảm thấy mình dậy rất sớm rồi, chẳng lẽ hai người họ ba giờ đã dậy trang điểm sao?
“Anh Lộ.” Có một giọng nói khác vang lên.
Lộ Nhâm quay đầu lại, đụng phải chàng trai dáng người cao to, mặc áo ba lỗ đen, bên ngoài khoác gile denim, ăn mặc rất sành điệu, cũng rất nam tính.
Với đôi mày rậm và đôi mắt một mí, cậu ta trông vô cùng sáng sủa, lại có chút ương ngạnh bướng bỉnh, cánh tay lộ ra trông mạnh mẽ rắn chắc.
...Đây là Châu Tử Xuyên sao?
“Xin chào!” Lộ Nhâm vội gật đầu, thuận thế ngồi xuống sô pha bên Châu Tử Xuyên.
Nhưng không kìm nổi lại nhìn cậu ta lần nữa.
Mấy người quay phim lập tức nhếch mày, quay lại ánh mắt “nóng bỏng” của cậu dành cho Châu Tử Xuyên.
Nhiêu Manh Manh chuẩn bị trước, nhìn thấy Lộ Nhâm một mặt ngây dại, nhìn chằm chằm Châu Tử Xuyên bên cạnh, có chút khinh thường.
Xem ra trước đây tất cả đều là ảo giác của mình...
Đúng là có quan hệ với anh Lâm, cho dù Châu Tử Xuyên bây giờ đang nổi tiếng cô cũng chẳng vừa mắt.
Nhiêu Manh Manh thầm lắc đầu, thu lại ánh mắt tha thiết với Lộ Nhâm, quay người lại, bắt đầu trò chuyện với Lạc Cửu Ca bên cạnh.
Tuy xuất phát điểm của Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh không giống nhau nhưng mà kết cục thì cũng giống nhau.
Sắp lên chương trình rồi, cô vẫn phải vất vả đọc hết tài liệu về các khách mời.
Lộ Nhâm này mang tiếng xấu như vậy, tốt hơn hết là trong giai đoạn đầu đừng có quan hệ với cậu ta - kẻo xuống xe giữa đường, lại không rõ ràng.
Châu Tử Xuyên thấy Lộ Nhâm cứ nhìn mình, nghiêng đầu, có chút kỳ quái hỏi: "Anh Lộ, sao vậy? Sao anh cứ nhìn em vậy?"
Đến rồi! Đến rồi!
Mấy tên quay phim điều khiển máy lập tức dừng lại, giây tiếp theo, bọn họ mới tỉnh táo lại, hướng ống kính về phía Lộ Nhâm và Châu Tử Xuyên.
Ngay cả cuộc nói chuyện giữa Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh cũng tạm dừng một giây, hai người đều nhìn về hướng Lộ Nhâm.
Một giây tiếp theo, tất cả mọi người trong phòng khách mời đều nhìn thấy Lộ Nhâm giơ tay lên “quyến luyến” sờ cánh tay của Châu Tử Xuyên.
Không nói đến những người khác, ngay cả Nhiêu Manh Manh cũng suýt không kiềm chế nối biểu cảm.
Cái quái gì vậy? Mới đến đã bắt đầu...!“quan hệ thân thiết”?
Nhưng ngay sau đó, giọng nói có chút ghen tị của Lộ Nhâm vang lên trong phòng khách mời.
“Em tập bắp tay như thế nào vậy?” Lộ Nhâm nói, “Tập được đấy.”
Nhiêu Manh Manh, “…“
Lạc Cửu Ca, ”…”
Ekip, “…”
…Vậy thôi sao?
Châu Tử Xuyên nghe vậy liền thẳng lưng, đắc ý nói: “Đúng nhỉ? Em nghĩ cũng được phết chứ.”
Cậu ta đúng là tập rất được, có thịt có cơ nhưng mà không quá, đường nét thon thả, uyển chuyển cùng với vẻ đẹp trai của cậu ta quả thực rất hấp dẫn.
Lộ Nhâm gật đầu như gà mổ thóc bên cạnh.
“Tập thêm nâng tạ đi anh Lộ.”
Lộ Nhâm giơ cánh tay như chân gà của mình lên, có chút chán nản nói, “Trước đây anh cũng thử, nhưng không hiệu quả?”
“Thể dục quan trọng là phải sự bền bỉ.”
Xuất phát từ lòng tốt, Châu Tử Xuyên cũng giơ tay chuẩn bị xem giúp Lộ Nhâm.
Nhưng mà nắm lên lại có chút kinh ngạc.
“Anh Lộ, thịt anh mềm quá, ít tập thể dục quá đúng không.”
“Đâu có,” Lộ Nhâm lắc đầu, “Trước đây anh cũng tập nhưng mà không rõ.”
Châu Tử Xuyên lại nắm lấy cánh tay Lộ Nhâm, liền nhận ra.
“Xương bé quá.” Cậu ta nói, “Đúng là tập được sẽ chậm hơn chút.”
Châu Tử Xuyên nghiêm túc chỉ bảo Lộ Nhâm.
Trong máy quay, cánh tay lộ ra của Lộ Nhâm gần giống như màu trắng của quần áo, bàn tay hơi ngăm của Châu Tử Xuyên ở trên nắm nhẹ,...
Cũng, có chút mập mờ.
Người trong ekip lại bắt đầu ra sức hướng ống kính về hai người đàn ông đang sờ qua sờ lại.
Hai người đẹp Nhiêu Manh Manh và Lạc Cửu Ca bị bỏ qua một bên, biểu cảm có chút không nói thành lời.
"Cạch-"
Lúc này, cửa lại bị đẩy ra,
Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh nhìn theo, hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm người đi tới, đứng lên,
Lộ Nhâm sững sờ nhìn qua.
Châu Tử Xuyên vẫn đang nắm lấy cánh tay trắng nõn của cậu, vừa ngẩng lên, liền chạm phải ánh mắt thăm thẳm của Ân Bắc Lâm.
Lộ Nhâm, "..."
Lộ Nhâm lặng lẽ rụt tay lại
Châu Tử Xuyên không để ý, nói đúng hơn là không mấy ai trong phòng để ý đến Ân Bắc Lâm.
Ân Bắc Lâm vẫn mặc cây đen, bên trên là một chiếc áo sơ mi BotteVeta đen, cài cúc cẩn thận từ chiếc đầu tiên.
Phía trước ngực trái có một chiếc túi giả hình tam giác, bên dưới là chiếc quần dài đen.
Khuôn mặt điển trai của anh vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng phong thái mạnh mẽ., tay phải nắm cửa, đợi trợ lý đỏ mặt đi rồi mới bỏ ra, bình thản đút tay vào túi.
Một hành động đơn giản lịch sự như vậy thôi đã khiến mặt Nhiêu Manh Manh hơi đỏ.
Nhưng mà khi cô đang ngây ra thì Lạc Cửu Ca đã đi đến.
Cô mặc váy đen nhã nhặn đi qua đứng cạnh Ân Bắc Lâm, giọng điệu thân thiết.
“Bắc Lâm đến muộn quá,” Lạc Cửu Ca nói, “Mấy người chúng tôi đều đang đợi cậu đó.”
Quay phim chuyên quay Ân Bắc Lâm và Lạc Cửu Ca lập tức quay sang hai người.
Hai người đều mặc đồ đen, all black đứng chung đúng là trai xinh gái đẹp, giống như một đôi vậy.
Nhiêu Manh Manh mấp máy môi cười dịu dàng đi quá, “Anh Ân!”
Châu Tử Xuyên cũng vội vàng đứng dậy đi tới chào hỏi.
Lộ Nhâm cũng đi theo.
Nhưng mà… Lộ Nhâm lo lắng trốn ở phía sau, cố gắng làm cho mờ nhạt nhất..
...Cứ luôn cảm giác ban nãy hình như Ân Bắc Lâm rọc mình một cái...
Hừ.
Đối mặt với đám đông xung quanh, Ân Bắc Lâm nhẹ gật đầu.
"Lên xe muộn một chút, để mọi người đợi rồi."
Thực ra, mọi người có mặt đều hiểu rõ, chính ê-kíp chương trình đã vô cùng hy vọng Ân Bắc Lâm đến muộn, chính là muốn hiệu quả như thế này, không ai nỡ bỏ qua.
Nhìn thấy cả năm người đều ở đây, đạo diễn Tiền mới đứng