"Ý em là chỉ đẹp bình thường thôi sao ? Tôi nhớ hôm qua em mạnh bạo lắm mà, sờ mó mặt tôi sau đó còn hỏi tôi có từng đi phẫu thuật thẩm mỹ không ?"
Cố Sâm nhìn cả người cậu phủ một mảng hồng mê người, không nhịn được mà thấp giọng trêu chọc.
Tô Gia Yến không muốn nhớ lại cảnh tượng xấu hổ tối qua nữa, liến thoắng cho qua chuyện mà khen ngợi: "Ngài đẹp lắm !"
Cố Sâm ghé sát vào tai cậu nhếch môi thầm thì: "Chỗ nào đẹp ?"
Tô Gia Yến giật nảy che đi cái tai vừa bị hun nóng của mình, đỏ mặt nhìn hắn mà lắp bắp: ".....!Chỗ nào cũng đẹp hết !"
Nói xong cậu càng ngượng hơn, bởi cậu trước giờ chỉ được ngắm nhìn nhan sắc của chủ tịch, nào có được ngắm cái khác đâu chứ ?
Tuy vậy nhưng Tô Gia Yến vẫn không tiếc lời mà khen một chữ đẹp !
Cố Sâm nghe cậu nói vậy dường như là bị chọc cười không nhẹ, thân thể to lớn đè lên người cậu run lên bần bật.
Hắn càng áp sát thân thể của mình vào gần cậu, đến khi cả hai gần nhau kín kẽ không còn chỗ hở, Cố Sâm mới cầm tay cậu đặt lên lồ ng ngực rắn chắc của mình.
"Chẳng phải em nói tôi là máy làm lạnh chạy bằng cơm sao ? Cảm nhận đi, rốt cuộc là nóng hay lạnh ?"
Tô Gia Yến biết là hắn cố tình trả đũa mình đây mà, cơ thể người sống sờ sờ sao có thể lạnh cơ chứ ?
Cổ tay cậu bị Cố Sâm nắm chặt, buộc cả bàn tay di chuyển sờ s0ạng bên ngưc hắn, còn luôn miệng hỏi một câu: "Có lạnh không ?"
Những ngón tay thon dài dừng lại ở trước ngực trái của hắn, cảm nhận mạch đập rộn ràng của trái tim, dường như cũng muốn kéo theo trái tim nhỏ của cậu cùng đập chung một nhịp.
Tô Gia Yến muốn gỡ tay mình ra khỏi nơi nóng bỏng ấy, cổ tay lại bị giữ chặt không buông.
Cậu chỉ có thể thỏa hiệp nói: ".....Người anh ấm lắm ! Lỗi là tại tôi, tôi không nên nói xấu anh !"
Khóe môi của hắn chậm rãi cong lên thành một vòng cong đẹp mắt, nhưng mồm miệng vẫn xấu như cũ, được đà mà dụ dỗ cậu.
"Vậy có muốn ôm thêm một lát không ?"
Tô Gia Yến chớp mắt, không tin vào những gì tai mình nghe được nữa.
Cố Sâm thấy cậu ngơ ngác trong lòng hắn như vậy, không khỏi bật cười: "Có muốn tôi ôm em thêm một lát không ?"
Tô Gia Yến có chết cũng không dám nhận bừa đặc ân này liền cật lực lắc đầu.
Thấy Tô Gia Yến phản kháng mạnh mẽ như vậy khuôn mặt Cố Sâm bỗng chốc xám xịt một hồi, cậu chỉ đành bối rối giải thích.
"Thân nhiệt anh cao quá, ôm như vậy có chút nóng !"
Nói xong, Cố Sâm cũng không đè lên người cậu nữa, để Tô Gia Yến vẫn đang nằm tựa trên sofa.
Cậu nhìn thoáng qua khuôn mặt không mấy vui vẻ của hắn, sợ hãi đứng đứng dậy chỉnh lại quần áo nhăn nhúm của mình rồi xin phép rời đi trước.
____
Mọi việc cứ thế thuận lợi mà trôi qua một tuần, nhờ David hướng dẫn và giúp đỡ, Tô