Hạ Quý che mặt không muốn nói chuyện với Phó Dụ.
Nhưng Phó Dụ sao có thể buông tha cho cô? Ngón tay vỗ về vừa chơi đùa nhuỵ hoa vừa truy vấn, "Hửm? Sao cô y tá lại không nói gì nữa rồi?"
"Anh im miệng!"
"Cô y tá tức giận với người bệnh sao? Thái độ phục vụ như vậy phải khiếu nại với bác sĩ!"
"Khiếu nại thì khiếu nại! Em sợ anh chắc!" Hạ Quý bất chấp tất cả, tên này hoàn toàn không xấu hổ chút nào à?
Phó Dụ nhìn Hạ Quý tức giận đến đỏ bừng mặt, bỗng nhiên cười nhẹ, "Cô y tá đừng kích động, nếu anh khiếu nại rồi, em sẽ bị bác sĩ dùng ƈôи ŧɦịŧ lớn trừng phạt đúng không? Xem ra em rất chờ mong bị chừng phạt!"
"! " Anh! thích diễn đến điên rồi à?
"Cô y tá này, anh còn rất thích em, nếu em thực sự muốn bị trừng phạt có thể nói với anh, anh rất vui lòng vì em phục vụ.
"
Phó Dụ nói xong, ngón tay vẫn luôn chơi đùa vỗ về ở bên ngoài đột nhiên cắm vào, nhanh chóng ra vào ở huyệŧ.
Mật dịch trơn trượt theo ngón tay chảy ra, Phó Dụ lại tăng thêm một ngón tay nữa, cắm đến mức tiểu huyệt phát ra tiếng "phụt phụt" nước chảy.
Hạ Quý che mặt không dám nhìn ai, âm thanh thẹn thùng không ngừng truyền tới khiến cả người cô đỏ hồng.
"Sao cô y tá lại che mặt chứ? Em hẳn là nên nhìn xem anh vì em mà phục vụ thế nào.
"
"! "
"Anh làm tốt không? Em thoải mái không? Về sau muốn ƈôи ŧɦịŧ lớn có phải sẽ tìm tới anh không?"
"Ngón tay anh cũng không tệ.
" Hạ Quý đỏ mặt nói, cô đã bị ngón tay Phó Dụ cắm đến cả người mềm nhũn, nói chuyện cũng phải thở gấp.
"Ồ? Xem ra cô y tá muốn anh dùng tới côn ŧɦịŧ rồi.
"
Phó Dụ buông Hạ Quý ra, đứng dậy cởϊ qυầи lót, giải thoát côn ŧɦịŧ bừng bừng khí thế, đứng thẳng như