Như An Nhã lúc này đang ở trong phòng của mình đi qua đi lại:
"Trời ơi, mình phải làm sau đây.
Lúc đầu mình nói vậy thì anh ta sẽ từ bỏ mình nhưng ai ngờ đâu lại bị phản tác dụng.
Bây giờ thì hay rồi, sớm muộn gì tất cả người trong biết thự đều biết anh ta theo đuổi mình.
Haiz...!xem ra cách này không ổn rồi.
Mình để mặt cho anh ta muốn làm gì thì làm thì cũng không được, mà đối đầu với anh ta cũng không xong thôi nếu đã như vậy thì mình sẽ thuận theo anh ta vậy.
Vốn dĩ mình định sẽ sống yên ổn với bổn phận của mình, không quan tâm đến mọi việc nhưng xem ra bây giờ thì không thể.
Nếu anh ta đã quyết tâm muốn đưa mình đi chữa trị vết thương như vậy thì mình đi thôi."
Nghĩ vậy nên rất nhanh cô đã đi thay đồ.
Sau khi khám xong thì bác sĩ chỉ bảo tay cô bị nhiễm trùng do vệ sinh không kĩ và thường xuyên tiếp xúc với nước.
Sau khi người ta lấy mủ ra xong thì đưa thuốc cho cô bôi.
Còn những vết thương do gai hoa hồng xước phải vào mặt cô thì chúng không đáng lo, khoản vài ngày thì chúng cũng sẽ tự lành.
Tuy bị xước lên mặt nhưng mai mắn là vết xước chỉ ở vùng khá khuất của gương mặt với lại vết thương cũng rất nông nên không sau cả
.................
Vừa về đến biệt thự thì cô đi một hơi về phòng của mình để nghĩ ngơi.
Còn anh thì dặn vú cái gì đó rồi lên xe đi làm.
Khoảng 10 phút sau cô thấy không có động tỉnh gì thì mới thò đầu ra ngoài xem.
"Chị làm gì mà thập thò vậy"
Thấy Liên đứng cách đó không xa đang nhìn mình thì cô ngại ngùng đứng thẳng dậy, dẹp luôn cái bộ dạng thâpj thò của mình rồi nói:
"Không có gì đâu, chị đang định ra ngoài làm việc chung với mọi người thôi"
Sau đó thì cô đi thẳng xuống bếp, vừa tới nơi cô chưa kịp đụng tay vào thì vú đã nói:
"Tay con bị thương nên con cứ nghĩ đi, không cần ohair làm việc đâu"
"Nhưng đây là công việc của con mà với lại mọi người ai ai cũng làm còn con thì ở không vậy thì kì lắm"
"Không có gì kì hết, con bị thương thì cứ nghĩ ngơi"
Một người hầu khác trong nhà nghe cuộc đối thoại của cô và vú thì lên tiếng:
"Cô ta thích thì cứ để cô ta làm đi, hà cớ gì mà vú phải ngăn cản.
"
Vú Từ nghe vậy thì lên tiếng: Tiểu Hồng, sau con ăn nói gì kì vậy"
"Trước đây có rất nhiều người bị thượng còn nặng hơn như thế mà vẫn có thể làm việc bình thường được, còn cô ta chỉ mới bị thương có tí xíu thôi mà đã được vú cho nghĩ ngơi không cần phải làm việc"
"Tiểu Hồng"
"Con nói có gì sai mà vú lại lớn tiếng với con như vậy"
"Con mau đi ra vườn làm việc đi"
"Vú"
"Nhanh, còn tiểu Nhã vào thì đi vào phòng ngủ của vú đi, vú có chuyện muốn nói riêng với con"
Thế là tiểu Hồng mặc dù không cam tâm nhưng vẫn phải đi ra vườn làm việc.
Trong phòng ngủ của vú.
"Tiểu Nhã à,