Cửa phòng vừa mở thì Giang Hi Văn vào phòng trước rồi thì của anh trước rồi cô đi theo sau.
Trần Gia Huy vừa thấy cô thì anh lên tiếng:" Em bị bệnh sau không ở biêth thự mà chạy đến đây làm gì"
"Đây vốn dĩ là công việc của tôi với lại ở biệt thự chán quá nên tôi mới đây để cho bớt chán"
"Vậy sau em lại đi với cậu ta"
Anh vừa nói vừa nhìn về hướng Giang Hi Văn.
"Đây là người tôi quen ở bửa tiệc, lúc nãy khi mang cơm cho anh thì tôi gặp" Nói tới đây thì cô chợt nhận ra gì đó nên quay qua nhìn Giang Hi Văn rồi nói:
"Anh tên gì vậy"
Trần Gia Huy thấy cô quen với người ta mà không biết tên người ta thì vỗ trán bất lực còn Giang Hi Văn nghe cô hỏi tên của mình thì bất cười.
Tới tên của anh cũng không biết mà nói chuyện với anh như bạn thân lâu năm vậy.
Nghĩ vậy thôi chứ anh cũng không nói ra suy nghĩ của mình anh chỉ điềm tĩnh lại rồi nói:
"Tôi tên Giang Hi Văn"
Vừa nghe đến cái tên này thì cô trợ tròn to mắt rồi nói lắp bắp:" Là anh, là..anh"
Hai người đàn ông nghe cô nói vậy thì cả hai đều chau mài khó hiểu với thái độ của cô.
Như An Nhã cảm thấy mình đã quá kích nên cô bình tĩnh lại rồi nói:
"Hai người nói gì thì nói đi, tôi xin phép về biệt thự"
Nói xong thì cô đi mất hút, Giang Hi văn thì khó hiểu nói với anh:
"Cô ấy là vợ cậu đúng không" Sở dĩ anh hỏi như vậy là vì anh thấy Trần Gia Huy xưng hô với cô gái lúc nãy toàn là anh em với lại thái độ nói chuyện của Trần Gia Huy cũng rất nhẹ nhàng với lại công ty này rất nghiêm ngặc.
Nhân viên ra vào phải có thr hoặc là những người có quan chức lớn mới được vào vậy mà cô gái lúc nãy ăn mặc đơn giản, không có thẻ nhân viên vậy mà được vào.
Nhưng thái độ của cô gái ấy đối với Trần Gia Huy có vẽ hơi phức tạp và cô gái ấy còn xưng hô là tôi và anh
Đối với câu hỏi này của Giang Hi Văn thì anh chỉ đơn giản trả lời:
"Bây giờ không phải vợ tôi nhưng tương lại chắc chắn cô ấy chính là vợ tôi"
Sau đó thì hai người không đề cặp đến chuyện này nữa mà bàn công việc.
Như An Nhã ra ngoài thì tâm tư rối bời vì bây giờ cô đã tìm được người năm xưa đã cứu mình nhưng bây giờ cô không biết phải mở lời thế nào.
Với lại bây giờ cô lại vướng phải Trần Gia Huy với lại bây giờ cô cũng không muốn nhắc đến cái quá khứ kia nữa.
Thôi thì bây giờ cô chỉ có thể cảm ơn người ấy trong lòng thôi.
Sau khi về biệt thự