Như An Nhã thấy vậy thì bực tức la lên:
"Tại sau tôi phải làm theo lệnh của anh chứ"
"Vì tôi là ông chủ của cô"
Nghe xong câu này thì cô câm nín luôn, phải anh là ông chủ, là thiếu gia vạn tuế của cô nên cô phải nghe lời, hiện giờ mẹ cô đang bệnh nên rất cần tiền, bây giờ cô mà rời khỏi đây thì chỉ có nước chết.
Nghĩ vậy nên cô không lao nhao nữa, mọi người xung quanh thấy cô nói chuyện với anh kiểu đó thì tưởng anh sẽ xử cô nhưng cuối cùng lại không.
Vì vậy sau khi anh rời khổi thì mọi người bu lại hỏi cô:
"Cô có quen thiếu gia sau"
" Tại sau thiếu gia biết cô tên Như An Nhã mà không phải là Lý Tiểu Nhã vậy"
....!vô số câu hỏi khác được đặt ra khiến cô nhứt đầu không thôi.
Cuối cùng cô chốt lại một câu:
"Giữa tôi với thiếu gia trước đây có quen và có một mối thù cũng khá là sâu nặng"
" Mối thù gì"
"Mọi chuyện rất là dài dòng và bây giờ tôi phải đi nấu ăn anh cho anh ta nếu không anh ta sẽ cạo đầu tôi mất."
Nói xong thì cô rời đi xuống bếp, mọi người thấy cô không muốn nói thì cũng không hỏi nữa nhưng ai nấy cũng đều tò mà về mối thù mà cô nói.
Như An Nhã và bếp nấu ăn mà khồng suy nghĩ đến chuyện lúc trước.
.......................
Năm đó cô khoảng 16-17 tuổi, lúc ấy cô còn là một tiểu thư cành vàng lá ngọc không xem ai ra gì.
Tuy nghênh ngang như trong lòng cô đã sớm thích một người đó là Trần Gia Huy.
Cô đã từng theo đuổi ạnh, viết thư tình, tặng quà, anh đi chơi đanh bánh thì cô sẽ đi theo cổ vũ cho anh rồi mua nước cho anh,....
Cô làm tất cả vì anh và chỉ mong anh một ngày nào đó nhận ra tình yêu của mình dành cho anh nhưng anh luôn lạnh nhạt với cô, vứt những đều mà cô tặng vào thùng rát.
Tuy vậy nhưng cô vẫn rất kiên trig theo đuổi anh cho đến một ngày cô bé ấy xuất hiện.
Cô bé đó tên là Lâm Minh Nguyệt, cô bé ấy ở quê được học bổng nên lên đây học nên cũng ở kí túc xá như anh.
Nếu cô nhớ không nhằm là năm đó anh và cô học 11 còn cô bé ấy thì học lớp mười.
Không biết vì sau anh và cô bé ấy quen nhau, hình hai người họ rất thân thiết, anh còn mua trà sửa tặng cho cô bé âys rồi hai ngươif còn đi về chung, thậm chí là còn đi chơi chung.
Khi anh ở với cô bé ấy thì ánh mắt ngập tràn nềm vui nhưng khi đối với cô đôi mắt anh chỉ tràn ngập sự lạnh nhạt vì thế cô đã quyết định dùng vũ lực khiến để giải quyết cô bé.
Nhưng đều cô không ngờ cô bé ấy có võ nên cuối cùng người bị đánh cho tơi tả chính là