Lục Châu kéo tấp cả mọi người đi nhưng mà Lục Đình và Ninh Hinh lại không đi. Mọi người trong nhà đều đang lên danh sách món ăn trong ngày Mừng thọ ông bà nội của Lục Đình. Ninh Hinh ngồi một bên xem danh sách. Bỗng dưng mọi người quay lại nhìn Ninh Hinh và Lục Đình nói:
- "Sao hai người không đi tìm cho cô "
- "Cô à nhìn đằng sau đi "
Mọi người đi tìm cỏ bốn lá cho Lục Châu thì bị muỗi đốt. Lúc này Lục Châu mới nhìn và cười một cái. Lục Châu lại không biết sẽ xảy ra chuyện này nên mới bắt mọi người đi tìm. Ninh Hinh nghĩ cũng may lúc nãy Lục Đình không cho mình đi không thì bây giờ cô cũng bị muỗi đốt. Từ từ thì mọi người đều về phòng. Lục Đình và Ninh Hinh cũng về phòng. Ninh Hinh nói Lục Đình vào tắm trước còn mình thì tắm sau. Lục Đình tắm xong anh nói Ninh Hinh vào tắm. Ninh Hinh tắm xong thì thấy Lục Đình hình như ngủ rồi nên cô đi nhẹ nhàng lại và nằm vào giường. Căn phòng này rất rộng, Ninh Hinh nhìn xung quanh thì cảm giác như có người đang ôm mình. Lục Đình thì ra vẫn chưa ngủ anh làm Ninh Hinh dật mình:
- "Anh chưa ngủ sao?"
- "Anh vẫn chưa muốn ngủ đâu em có chuyện gì sao "
- "À không em không có chuyện gì cả anh ngủ đi nhé "
- "Không có chuyện gì thật sao "
- "Vâng mà cô anh trẻ thật đấy, cô của anh bao nhiêu tuổi rồi vậy "
- "Cô anh đã được 28 tuổi rồi đó "
- " Cô của anh bằng tuổi anh sao "
- "Đúng vậy đấy "
Ninh Hinh thấy cũng bất ngờ vì không ngờ Lục Châu mới có 28 tuổi thôi. Lục Đình còn kể cho Ninh Hinh nghe trước đây lúc đi học năm nào cũng được ngồi với cô. Nhưng sau khi Lục Đình được nhảy lớp thì không ngồi cùng nhau nữa. Điều đó ngày càng tệ hơn khi Lục Châu lấy anh làm lá chắn. Lục Châu lúc đó học không được giỏi nên ông bà nội bắt Lục Đình phải kèm cho Lục Châu. Lục Châu lúc đó không giống như bây giờ. Trước đây Lục Châu rất nhứt nhát nhưng từ sau khi cô bị một bạn cùng lớp bắt nạt thì cô đã thay đổi từ một cô gái mít ướt thành một người mà không ai có thể bắt nạt được cả. Ninh Hinh có hơi bất ngờ vì tại sao trước mặt mọi người trong nhà thì Lục Châu lại dễ gần gũi đến vậy. Ninh Hinh bây giờ rất là buồn ngủ nên cô đã nằm trên tay Lục Đình để Lục Đình ôm mình ngủ. Lục Đình lấy Ninh Hinh và cũng chìm vào giấc ngủ. Lục Đình luôn đối với Ninh Hinh rất dịu dàng và luôn cho Ninh Hinh cảm giác ấm áp, hạnh phúc. Cứ thế một ngày đẹp trời lại trôi qua để lại cho mọi người rất nhiều kí ức đẹp
Sáng hôm sau. Truyện mới cập nhật
Sáu giờ sáng, Quần áo của Lục Đình và Ninh Hinh đều xộc xệch. Ninh Hinh mở mắt ra trước và nhìn Lục Đình đang ngủ. Ninh Hinh dậy một lúc rồi cô vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân và thay đồ. Sáng hôm nay Ninh Hinh sẽ mặc một cái áo sơ mi trắng và một chiếc quần ống rộng màu đen tuyền. Ninh Hinh ra khỏi phòng thì thấy Lục Đình đang đứng bên cửa sổ. Ninh Hinh nói Lục Đình vào phòng thay đồ. Lục Đình nhờ cô lấy cho mình