Sau khi kết thúc buổi lễ đính hôn Lục Đình cùng Ninh Hinh đi lên phòng. Căn phòng này là của Lục Đình tất nhiên không ai được vào.
Ninh Hinh vừa bước vào phòng thì đã đặt mình xuống chiếc giường to rộng và rất mềm mại. Không được mười giây sau thì Lục Đình đã đè lên người Ninh Hinh. Môi ngấu nghiến hôn lấy môi của cô. Ninh Hinh bất ngờ không thể phản kháng lại Lục Đình nên cứ để anh làm càn.
- "Hinh Hinh cho anh được không, anh đã nhịn rất lâu từ khi quen em rồi "
Ninh Hinh nhìn vẻ mặt cầu khẩn của Lục Đình,
Ninh Hinh cũng chẳng biết làm gì ngoài đồng ý để cho Lục Đình làm. Ninh Hinh nghĩ dù sao hai người cũng là vợ chồng rồi nên chuyện này trước sau gì cũng sẽ xảy ra. Ninh Hinh vươn tay vuốt nhẹ môi của Lục Đình và nói
- "Được "
Nghe lời đồng ý của Ninh Hinh, Lục Đình lại lần nữa cúi xuống, vừa nhẹ nhàng vừa mạnh bạo mà chiếm lấy đôi môi của Ninh Hinh. Ninh Hinh vụng về vòng tay qua mái tóc của Lục Đình mà đáp trả lại nụ hôn đó. Hai tay của Lục Đình cũng không để yên mà từ từ cởi chiếc váy ra. Tay kia luồn vào bên trong xoa nắm bầu ngực đầy đặn của Ninh Hinh. Ninh Hinh như có một giòng điện chạy qua. Những tiếng rên rỉ to nhỏ của Ninh Hinh đều bị Lục Đình nuốt trọn. Tối khi Lục Đình cảm thấy Ninh Hinh đang thiếu oxi thì mới luyến tiếc rời đôi môi của cô. Ninh Hinh bây giờ hoàn toàn kiệt sức nên ngoan ngoãn nằm trên giường.
Lục Đình cúi xuống hôn dài từ trên má xuống cổ rồi cắn mút. Ninh Hinh có chút khó chịu xen lẫn kích thích không chịu được nên phát ra những âm thanh trầm thấp
- "Ư... Ưm.... "
Lục Đình trượt môi của mình xuống ngực cô, một tay xoa nắn bên này còn bên kia không cho nghỉ ngơi mà dùng miệng để chăm sóc. Ninh Hinh liên tục thở dốc không ngừng thở dốc vì những khoái cảm mà Lục Đình mang tới.
Đôi tay của Lục Đình bây giờ đã từ từ mò xuống bên dưới của Ninh Hinh, vuốt ve phần đùi lên đến khu vực tam giác đầy rẫy cỏ cây. Một tay của Lục Đình đặt trước miệng *** nhỏ của Ninh Hinh mà ma sát, rồi từ từ đưa vào. Ngón tay Lục Đình như có ma thuật, di chuyển tới đâu thì nơi đó kích thích lên. Ninh Hinh dùng tay che miệng lại để cho những tiếng rên rỉ kia không phát ra ngoài quá lớn. Người của Ninh Hinh không chịu được mà uốn cong người lên, đón nhận những gì mà Lục Đình mang lại.
Một lát sau Lục Đình cảm thấy chỗ kia của Ninh Hinh đã ẩm ướt cả tay mình, Lục Đình nhẹ nhàng rút ra. Rồi Lục Đình nhanh chóng cởi thắt lưng ra. Vật oai phong hùng vĩ của người đàn ông đã căng dựng lên.
Ninh Hinh nhìn vào đôi mắt hiện lên những tia hoảng sợ, Lục Đình thấy vậy hôn nhẹ lên bờ môi của cô và nhẹ nhàng nói:
- "Ông xã của em sẽ thật nhẹ nhàng, không đau đâu."
Trong lúc Ninh Hinh đang chìm dắm trong nụ hôn dịu dàng kia thì Lục Đình đã từ từ tiến vào bên trong Ninh Hinh.
- "Aaaaaaa.... "
- "Có đau thì bảo anh được không? Anh sẽ nhẹ nhàng hết sức có thể