Đám người vừa tới nơi, An Hảo nhìn quanh thì biết giá quán rượu này rất đắt, khác với quán bar bình
thường, thoạt nhìn là nơi cao cấp.
Thảm Thiện Vũ dẫn An Hảo và Mạc Lê lên phòng Vip
trên lầu hai rồi gọi rượu lên. Thẩm Thiện Vũ kì thực đã
nhìn ra hôm nay tâm tình của An Hảo không hề tốt,
sắc mặt nhìn rất kém cỏi, thế nhưng anh cũng không
thể hỏi cô cái gì.
Mạc Lê hỏi: “Ở đây chắc hẳn giá cả rất đắt phải
không?” Thẩm Thiện Vũ cười nói: “Là quán của bạn
bè anh, sẽ được giảm giá, cứ yên tâm đi!”
Mạc Lê nghe được gật đầu. Còn An Hảo đã uống
rượu một mình hồi lâu, từng chén một không hề dừng
lại lấy một lần. Mạc Lê vội vàng kéo An Hảo, nói: “An
Hảo, cậu không thể uống như thế được, cậu chưa ăn
gì mà, đừng có uống!”
An Hảo miễn cưỡng cong cong môi: “ Không sao, tớ
sẽ không uống nhiều đâu!” Mạc Lê căn bản không
ngăn được cô chỉ có thể khuyên nhủ: “ Cậu uống ít thôi!”
Thẩm Thiện Vũ nghe hai người nói chuyện, suy nghĩ
một chút, ngồi xuống cạnh An Hảo, nói: “Em có biết
chơi xúc xắc không? Hay mình chơi một lát?”
An Hảo nhướng mi, không nói gì. Thẳm Thiện Vũ liếc
nhìn Mạc Lê, Mạc Lê cười nói: “Em không biết đâu!”
An Hảo cầm lấy xúc xắc, nói: “Chơi đơn giản chút đi,
đoán tiểu đại đi!” Thẩm Thiện Vũ mắt sáng lên:
“Được!
Chỉ thấy An Hảo, động tác nhanh gọn, lưu loát đổ xúc
xắc, xoay tròn một vòng rồi vững vàng đặt trên
bàn.Mạc Lê kinh ngạc: “ Oa, An Hảo, cậu giỏi thật
đấy!”
Thẩm Thiện Vũ thực sự ngày càng có hứng thú, rốt
cuộc An Hảo này còn có thể làm được những gì?
An Hảo nhìn Trầm Thiện Vũ, hạ mi. Anh thở dài:
“Đẹp!”
An Hảo không nói gì, sau đó thản nhiên: “Anh có chơi
hay không?” Thẩm Thiện Vũ lấy lại tinh thần, ho khan
hai tiếng, nói: “Đại.” An Hảo mở ra, là tiểu.
Trầm Thiện Vũ nhún vai, cầm chén rượu lên, một hơi
cạn sạch. Mấy người họ cùng thay đổi một số cách
chơi khác, Mạc Lê cuối cùng cũng học xong cách
chơi.
Kết quả, An Hảo và Thẳm Thiện Vũ một mạch uống
rượu mà Mạc Lê thì một chén cũng không. An Hảo
mặt có chút đỏ, chậm rãi nói: “Cậu xác định đây là lần
đầu cậu chơi?”
Mạc Lê lè lưỡi cười: “Tớ cũng không biết, chắc là do
vận khí tốt, hahaha” Thẩm Thiện Vũ chỉ biết giơ ngón
cái lên.
An Hảo uống đến đầu có chút choáng váng, ngực vẫn
như trước khó chịu, nhìn về phía Thảm Thiện Vũ hỏi:
“Có thuốc không?”
Anh bị hỏi thì sửng sốt, sau đó lấy thuốc ra đưa cho
An Hảo. Cô cầm lấy một điều, kẹp lấy mân mê ở bên
môi, Thẩm Thiện Vũ bật lửa lên, ánh lửa chiếu lên
gương mặt xinh đẹp của cô.
Thẩm Thiện Vũ nhìn lánh lửa chiếu lên lông mi của An
Hảo thật dài, môi ngậm thuốc tới gần lửa, hút một
ngụm, sau đó chậm rãi phun ra khói xanh. Bàn tay
trắng nõn của An Hảo cầm điếu thuốc, đôi môi đỏ
mọng khẽ nhếch, đôi mắt híp lại, cực kì mê người.
Hơn nữa, trên mặt cô còn mang theo chút ửng hồng,
thực sự quyền rũ không nói nên lời.
Thẩm Thiện Vũ nhìn đến ngây dại, Mạc Lê ho khan
hai tiếng, anh mới lấy lại tinh thần, vội vã thu lại chiếc
bật lửa.
Mạc Lê nhìn thấy phản ứng của Trầm Thiện Vũ, nhìn
An Hảo một chút, đúng vậy, quả thực rất đẹp, dáng vẻ
này, liệu có ai có thể cự tuyệt đây? Mạc Lê nghĩ nghĩ,
ngực lại co rút đau đón.
Thẩm Thiện Vũ hỏi: “Em có thể hút thuốc cơ à?” An
Hảo thản nhiên nói: “Sao hả?”
Anh liền vội vàng nói: “Em đừng hiểu sai, chỉ là anh
ngạc nhiên chút thôi, là con gái thì nên ít hút thôi.” An
Hảo không nói gì, gật đầu.
Chỉ trong chốc lát, cô đã hút xong, đứng dậy nói: “Tôi
đi rửa tay chút!”
Thẩm Thiện Vũ gật đầu, uống rượu với Mạc Lê. An
Hảo sau khi rời đi, tìm đươc toilet và rửa mặt. Nhìn
chính mình trong gương, trên mặt có bọt nước còn có
chút đỏ, cô vỗ vỗ nước lên mặt, sau đó đi ra ngoài.
Lúc qua toilet nam, thân hình cô cứng đờ. Hẳn là nhìn
lầm rồi! Làm sao có thể trùng hợp như thé…
An Hảo nghĩ, sau đó chậm rãi xoay người, chỉ thấy
bóng dáng thẳng tắp của Tống Từ Nhất ở đằng sau.
Tim cô nảy lên, thật là anh?
Tống Từ Nhất vừa thấy An Hảo, ngắn người, sau đó
nhìn chằm chằm vào cô. Cô đi uống rượu? Cùng ai?
Hai người nhìn nhau một hồi, anh thu hồi ánh mắt, đi
thẳng tới chỗ An Hảo, sau đó, lướt qua.
An Hảo sững sờ tại chỗ, lòng chua xót, hai người sau
này sẽ không nói chuyện nữa sao? Đã là người xa lạ luôn sao?
An Hảo đứng đợi một lúc lâu, sau đó trở về phòng.
Tống Từ Nhất vừa nhìn An Hảo vào phòng đối diện,
nắm chặt tay, quay vào phòng mình.
Anh ngồi xuống, điên cuồng uống rượu. Sở Hiên và
Lục Minh Hạo liền thấy khó hiểu, mới vừa rồi còn bình
thường, sao đột nhiên uống nhiều như vậy?
Tống Từ Nhất không nhịn được nghĩ, rốt cuộc là An
Hảo đi cùng ai, Hà Dịch Dương? Hay là người con trai
ngày đó? Thật mẹ nó, đúng là phiền lòng!
Tống Từ Nhất năm chặt cái chén, mắt đỏ lên. Sở Hiên
và Lục Minh Hạo cảm giác được bầu không khí lạnh
xuống tới cực điểm, Sở Hiên run người, nhỏ giọng nói
với Lục Minh Hạo: “Anh ấy đi toilet lại đánh nhau vơi ai
à?”
Lục Minh Hạo lắc đầu. Hai người nhìn Tống Từ Nhất
phát tiết uống rượu, Sở Hiên có chút bận tâm. Rõ ràng
cảm lạnh còn chưa hết, cũng không ăn