Thư kí của tôi không uống rượu , muốn thì tôi có thể uống thay !
Giám đốc Trương nhìn sang anh một lúc rồi giở ra nụ cười giả tạo , luôn miệng nói :
Được được!
Đinh Tuấn Trạch với khuân mặt lạnh như băng , tay lắc lắc ly rượu rồi uống một hơi hết cạn.
Ông ta dường như đã bắt đầu say , nhưng Đinh Tuấn Trạch thì khác , anh không có dấy hiệu say khuân mặt lúc vào như thế nào thì bây giờ vẫn vậy , loại rượu anh đang uống nó nồng độ men khá cao nhưng đến giờ anh vẫn chưa say có nghĩa tửu lượng của anh rất cao .
Mộng Ánh nhăn mày khó chịu nhìn anh thì thầm nói :
Có thể đi ra chỗ khác được không , em thấy không được thoải mái lắm.
Từ đầu buổi tiệc cho đến giờ anh và cô chỉ ngồi một chỗ , chắc cũng phải tầm 30 phút rồi , bản thân anh mặc dù chỉ ngồi để mặc cho người khác tự tìm đến bắt chuyện với mình.
Người có sức ảnh hưởng lớn như Đinh Tuấn Trạch thì việc có người đến bắt chuyện là điều bình thường , mặc dù ở đây hầu như ai cũng lớn tuổi hơn anh , nhưng đa số ai nói chuyện với anh đều phải dè chừng vài phần.
Đinh Tuấn Trạch suy nghĩ một lát nói :
Ừm , vậy chúng ta đi ra chỗ khác.
Nói rồi anh quay sang nói với Giám đốc Trương :
Giám đốc Trương cứ tự nhiên , tôi đi qua chỗ khác.
Anh đứng dậy cùng Mộng Ánh đi ra chỗ khác , Đinh Tuấn Trạch đứng nói chuyện cùng với một số chủ tịch của các tập đoàn khác.
Mộng Ánh đứng bên cạnh anh , cô đưa mắt nhìn kĩ mọi thứ xung quanh , đôi khi bắt gặp những ánh mắt của những vị với thân hình xụ xệ nhìn qua cũng chả có tốt đẹp gì.
Một lúc sau Mộng Ánh thấy khát nước , tay giật nhẹ áo chả Đinh Tuấn Trạch nói nhỏ :
Em khát nước , em có thể đi lấy một chút nước được không?
Đinh Tuấn Trạch ro dự suy nghĩ một lúc rồi nói :
Gọi phục vụ , đừng rời khỏi tôi nửa bước nào.
Mộng Ánh gật đầu nhìn qua nhìn lại một lúc mới thấy có phục vụ đi qua , cô giơ tay lên , người phục vụ đó nhìn thấy liền đi lại , cô lấy trên khay một ly nước ,khẽ mỉm cười nói :
Được rồi , cảm ơn.
Mộng Ánh vừa đưa ly nước lên miệng thì một người phụ nữ đi lại phía cô , nhìn qua cô ấy trông vô cùng quyến rũ với những bộ trang phục màu đen óng được thiết kế vô cùng táo bạo , nhưng cũng đủ che được những bộ phận kín trên cơ thể , mái tóc được làm xoăn sóng càng tôn thêm vẻ quý phái của cô ấy hơn.
Cô gái đó đi lại mỉm bắt chuyện với Mộng Ánh :
Xin chào ,tôi là Chu Linh , tôi có thể cho tôi làm quen không?
Mộng Ánh nở nụ cười gượng gạo nói :
Được , tôi là Mộng Ánh rất vui khi được làm quen với cô.
Chu Linh đưa mắt nhìn cô một lượt rồi nói :
Ồ , cái tên rất quen hình như tôi đã từng nghe ở đâu đó rồi thì phải.
Phải rồi , Mộng Ánh là cái tên cũng rất nhiều người biết nhưng