Gái hay trai không quan trọng, nhưng tớ thích con gái hơn!
Một lúc sau, chiếc xe dừng lại trước cổng bệnh viện, Mộng Ánh cùng Diệp Nhi đi vào bên trong, tới khoa dành cho thai phụ, Mộng Ánh một mình bước vào trong.
Cô nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, rồi đưa ra một tờ giấy lịch khám thai theo định kỳ lên bàn cho bác sĩ, sau đó mới lên tiếng:
- Hallo Doktor, ich bin Rias, ich komme regelmäßig zur Vorsorgeuntersuchung./ Chào bác sĩ, tôi là Rias, Tôi tới khám thai định kỳ.
Bác sĩ đọc qua một lượt xác định tờ giấy mà Mộng Ánh đưa cho bà, rồi gật đầu nói:
- Hallo, könnten Sie bitte zum Bett kommen, damit wir eine medizinische Untersuchung durchführen können.
/Xin chào, vui lòng mời cô qua bên giường nằm để chúng tôi tiến hành kiểm tra sức khoẻ.
Mộng Ánh gật đầu rồi từ từ đứng dậy, làm theo chỉ dẫn của y tá sau đó mới bắt đầu quá trình kiểm tra sức khoẻ.
Sau khi hoàn thành thủ tục khám sức khoẻ cho cô, bác sĩ mới bắt đầu kiểm tra cho thai nhi.
Bà nhỏ một chút dung dịch gì đó man mát lên phần da bụng của cô, nhẹ nhàng đặt chiếc máy siêu âm lên đi theo đường bụng.
Mộng Ánh chăm chú nhìn lên màn hình chiếu ở trên, cô khẽ mỉm cười trước một thiên thần bé nhỏ đang dần dần lớn lên trong bụng cô, rồi quay ra hỏi:
- Ist das ein Junge oder ein Mädchen? / Đó là bé trai hay bé gái vậy?
Bà nhìn lên màn hình, nở một nụ cười điềm đạm mà trả lời lại:
- Herzlichen Glückwunsch, du bist ein kleines Mädchen! / Chúc mừng cô, là một bé gái!
Mộng Ánh nghe xong như muốn đứng dậy nhảy lên vì vui mừng, vậy là mong ước của cô đã thành sự thật.
Bước ra khỏi phòng khám, Mộng Ánh không dấu nổi niềm vui mà chạy lại ôm chầm lấy Diệp Nhi, miệng tươi cười nói:
- Là một bé gái đó.
Diệp Nhi theo phản xa mà ôm lấy cô, nhìn cô vui vẻ như vậy cũng khiến Diệp Nhi vui theo.
Ở cái tuổi 24 thì hầu hết những cô gái ở Thụy Sĩ với độ tuổi này thì họ vẫn chưa sẵn sàng để trở thành một người mẹ, nên so với cô điều đó còn khá xa lạ và khác biệt.
Mộng Ánh từ từ buông Diệp Nhi ra, mà đưa tấm ảnh vừa chụp được trong lúc khám thai lên, hôn “chụt” một cái mà nói:
- Con bé chắc chắn sẽ giống mình!
Nghe câu nói khẳng định chắc nịch của bạn mình, Diệp Nhi phì cười, nói giọng trêu chọc:
- Mình nghĩ con bé sẽ giống Đinh Tuấn Trạch!
Mộng Ánh đang cười tươi bỗng khựng lại, mặt vẻ giận dỗi liếc mắt nhìn Diệp Nhi một cái rồi nói:
- Phải giống mình, chắc chắn là như vậy!
Cả hai cùng rời khỏi bệnh viện, cứ tưởng là sẽ về nhà, nhưng ai ngờ Diệp Nhi đã nhờ tài xế trở đi một nơi nào đó.
Mộng Ánh khó hiểu liền quay ra hỏi:
- Đây đâu phải đường về nhà, cậu định đi đâu vậy?
Diệp Nhi im lặng không nói gì, một lúc