"Là "tiểu yêu tinh" hay là "vợ"?"
Dương Khánh Đình thẫn thờ, mặc kệ cho Ân Diên Tuyền đang đắc chí hưởng thụ dáng vẻ ngốc nghếch của cô.
Sự thay đổi này của anh, cô không bắt kịp được.
Có phải là vì tối qua anh sốt cao quá, nên bây giờ lời nói ra vẫn còn hơi lẫn lộn không?
Ân Diên Tuyền đưa Dương Khánh Đình đến một trung tâm vàng bạc và trang sức, là trụ sở chính của các chuỗi cửa hàng chế tắc vàng bạc và mua bán những kim loại quý hiếm vô cùng nổi tiếng.
Ở đây có trưng bày những loại đá quý, kim cương và những khối trang sức tiền tỷ.
Cô đã từng xem một buổi đấu giá được quay lại phát trực tiếp trên truyền hình, nghe họ thét một mức giá lên tới tận trời, cô cảm gấy tim gan mình xót xa, tự khổ với cái thân nghèo hèn.
Vậy Ân Diên Tuyền đưa cô tới nơi xa hoa này để làm gì vậy?
Anh đẩy Dương Khánh Đình đến trước một gian hàng bày bán những món trang sức trang trí, bỗng cầm lấy tay cô nhấc lên, tháo chiếc nhẫn cưới không vừa kích cỡ ra khỏi tay cô.
Đây là chiếc nhẫn chọn bừa vì bố mẹ cô hay bên bố mẹ nhà chồng, đều không quan tâm lắm tới cô.
Họ chỉ chọn cho có để nhanh chóng thực hiện lễ cưới.
Vì vậy, nhẫn thì vừa tay với Ân Diên Tuyền, còn của Dương Khánh Đình thì lại quá rộng.
Dù là như thế, nhưng Dương Khánh Đình vẫn vô cùng cẩn trọng giữ gìn chiếc nhẫn cưới ấy.
Nhìn anh lấy chiếc nhẫn của cô và của anh, bảo người nhân viên trong quầy trang sức bán đi, cô không khỏi thấy người mình cứng đờ.
Nhẫn cưới của cả hai, sao anh lại bán?
Dương Khánh Đình nhìn Ân Diên Tuyền thản nhiên coi việc anh làm như không phải chuyện gì quá lớn lao.
Bỗng thấy hai cánh phổi của mình như bị hụt hơi.
Trong lòng cô hiện không rõ mình đang có tư vị gì.
Nhưng cảm giác đó chưa diễn ra được bao lâu, Ân Diên Tuyền đã đẩy người cô tiến sát lại một ngăn kính trưng bày những cặp nhẫn cưới.
"Chọn đi, cô thích cái nào?"
"Dạ?"
Dương Khánh Đình chưa hiểu lời anh nói, đôi mắt mở to cứ nhìn chằm chằm vào anh, chỉ thấy anh tạc lưỡi.
"Cô không thấy cái nhẫn trước đó nhìn như bãi mửa của mèo sao? Đổi cái khác đi.
Nó cũng chẳng vừa với tay cô."
Dương Khánh Đình hết nhìn anh rồi lại nhìn sang những đôi nhẫn cưới dành cho những cặp vợ chồng thuộc gia thế khá giả, lắc lắc đầu.
"Em không biết chọn cái nào..."
"Vậy lấy cái này đi."
Ân Diên Tuyền rất nhanh đã chỉ vào một cặp nhẫn cưới có nạm viên lục bảo, nhìn cái biểu cảm thờ ơ đó của anh liền biết ngay dù cô có chọn cái nào đi nữa thì anh cũng sẽ chỉ nhắm tới mỗi nó.
Thế thì như này có khác gì cặp nhẫn cưới trước đó của họ đâu?
Người nhân viên vừa nhìn phát liền nhận ra Ân Diên Tuyền là khách sộp, nụ cười trên miệng cô ta càng sáng láng hơn, tiện thời cơ giới thiệu cho anh một món đồ trang sức.
"Thưa quý ngài, đây là vòng