Mặc dù không muốn, nhưng chiều hôm sau, Hứa Du vẫn bị mẹ ruột lái xe đưa đến biệt thự của nhà họ Đàm ở phía nam thành phố để đón năm mới. Nếu bỏ qua đôi mắt thâm quầng mà ngay cả kem che khuyết điểm cũng không che được, thì trông cô vẫn ổn cả.Nhà họ Đàm không đến mức cực kì giàu có, nhưng nếu nói họ chỉ là gia đình bình thường bậc trung thì có vẻ đánh giá người ta quá thấp. Đàm Quảng Tư là thế hệ đầu giàu có, trước kia bắt đầu lập kinh doanh trong lĩnh vực may mặc, sau đó, khi ngành may mặc suy thoái, ông mới chuyển sang bất động sản, từ một xưởng nhỏ phát triển lớn mạnh, cuối cùng có kết quả đáng tự hào như bây giờ.Mặc dù không thể theo kịp các công ty hàng đầu, nhưng công ty của ông vẫn chiếm một vị trí trong thành phố này. Nói tóm lại nó giống như cuộc sống của Hứa Du vậy, nhìn lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống thì cũng chẳng ai bằng mình, ở mức lưng chừng, và còn rất nhiều không gian phát triển.Hiện tại, Hứa Du đang ngồi trong phòng khách biệt thự sang trọng trị giá ít nhất tám con số của nhà họ Đàm, hít một hơi thật sâu.Thế là mẹ cô sắp trở thành phượng hoàng bay lên ngọn cây rồi à?Dù trước đó đã tìm hiểu và chuẩn bị tinh thần, nhưng đến lúc này cô mới giật mình nhận ra nhà họ Đàm và gia đình cô chênh lệch một trời một vực.Chuyện này giống như ngôi sao lớn tuyến đầu và nghệ sĩ vô danh tuyến mười tám vậy, hoàn toàn không thể nào so sánh được.Hứa Du có chút lo lắng, những vấn đề nhạy cảm trước đây chưa kịp nghĩ tới đột nhiên bùng nổ trong đầu cô: Nếu mẹ và chú Đàm đăng kí kết hôn thì liệu họ có cần ký thỏa thuận tài sản trước hôn nhân không nhỉ? Nếu không thân thích của Đàm Tư Niên chắc chắn sẽ không yên tâm đâu. Với cả, gả cho chú Đàm thì mẹ cô sẽ thật sự hạnh phúc chứ? Điều kiện kinh tế của hai người họ quá lớn, nếu mẹ cô chịu thiệt thòi thì phải làm sao đây? Cô có khả năng bảo vệ mẹ mình không?Chỉ trong chốc lát, hết câu hỏi này đến câu hỏi khác hiện lên, tâm trạng vốn buồn bực của Hứa Du càng nặng nề hơn.Cuối cùng, cô nhận ra mình chẳng thể giúp mẹ điều gì cả, mà thực tế còn tồn tại với danh phận con chồng trước nữa! Nghĩ đến chuyện vài ngày nữa sẽ phải đến thực tập tại công ty nhà họ Đàm và cuộc trò chuyện với mẹ vào tối qua, cô lại có linh cảm mẹ cô chắc chắn sẽ tiến cử để cô trở thành nhân viên chính thức của công ty nhà họ Đàm…“Sắc mặt của em thật kém.”Giọng nói lạnh lùng của Đàm Tư Niên đột nhiên vang lên bên tai, Hứa Du lập tức hoàn hồn, lúc này mới phát hiện ra mình đã ngẩn ngơ một lúc lâu, còn mẹ cô và chú Đàm không biết đã đi đâu rồi.“Cha anh đã đưa dì Triệu lên lầu tham quan rồi.” Có lẽ nhận thấy nghi ngờ của cô, nên Đàm Tư Niên chủ động đưa ra đáp án, rồi lại hỏi: “Em không khỏe à?”Hứa Du lắc đầu, hiển nhiên không thể nào bày tỏ nội tâm phức tạp của mình với bạn trai cũ được. Cô vẫn cần thể diện mà, cho nên chỉ trả lời: “Tối qua tôi ngủ không ngon, có lẽ hơi hạ đường huyết.”Đàm Tư Niên tỏ ra đã hiểu, thản nhiên nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, cứ chung sống bình thường là được, dì Triệu rất tốt, tôi không có ý kiến gì về việc dì và cha tôi tái hôn cả.”Anh liên tục nhấn mạnh sự ủng hộ mối quan hệ của mẹ cô và chú Đàm, ít nhiều làm Hứa Du thoải mái hơn, cũng bằng lòng tin vào sự chân thành trong lời nói của anh. Dù sao so với mẹ con cô, nhà trai tuyệt đối giàu có hơn, nên quyền chủ động chắc chắn trong tay nhà trai. Nếu nhà trai phản đối, thì đã không có bữa tối trước đó và chuyện đón năm mới cùng nhau, và anh cũng sẽ không thẳng thắn bày tỏ cảm nhận về việc đăng kí kết hôn vào năm sau thế này.Cho nên từ một góc độ nhỏ và một góc nhìn khác, thì toàn bộ người nhà họ Đàm đều hài lòng về mẹ cô mà, nhỉ?Bữa cơm đêm giao thừa được dù giúp việc chuẩn bị, Hứa Du và Đàm Tư Niên là người yêu cũ của nhau, nên trên thực tế họ chẳng có gì để nói cả. Không bao lâu, Đàm Tư Niên có điện thoại nên đi lên lầu, nói là phải xử lý công việc, còn nhờ cô giúp việc trung niên tên thím Trần dẫn cô đi dạo xung quanh.Hứa Du cũng không muốn trở thành bóng đèn giữa mẹ và chú Đàm, nên tùy ý dạo một vòng dưới lầu. Dù sao ngôi biệt thự cao cấp mà, nơi nào cũng đều tinh xảo, sau đó cô ở lại sảnh hoa* chơi, nơi này được bày trí thoải mái nhất. Thím Trần mang trà và bánh ngọt đến, Hứa Du chơi game trên di động rồi lại trò chuyện với bạn bè một lúc, sau đó ngủ gục khi nào không hay.(*Sảnh hoa: Phòng khách bên ngoài sảnh của những ngôi nhà kiểu cũ)Khi Đàm Quảng Tư và Triệu Thục Hoa xuống từ lầu trên, thấy con trai bỏ Hứa Du một mình, thì hơi tức giận, phàn nàn với Triệu Thục Hoa: “Thằng nhóc này năm nay đã lớn rồi, thế mà ngày ngày chỉ biết làm việc và làm việc, cũng không biết tìm một cô gái mà yêu đương hẹn hò nữa. Anh thiệt lo nó sẽ hói trước anh mất.”Hứa Du nhịn cười, cảm thấy chú Đàm khá là hài hước. Triệu Thục Hoa cũng mỉm cười, quở trách ông: “Tư Niên vẫn còn trẻ, sang năm chỉ mới hai mươi sáu, với điều kiện của thằng bé thì lo gì không tìm được bạn gái. Thanh niên như thế có lòng cầu tiến biết bao, ai như Du Du, em thật sự rầu, nó vốn đã không thông minh, lại còn yếu ớt, cầu trời sau này nó đừng bị mấy tên trai tồi lừa gạt.”Hứa Du: “…” Đang nói về Đàm Tư Niên mà, liên quan gì tới con chứ?Đàm Quảng Tư có ấn tượng rất tốt về Hứa Du. Ai lại có thể ghét bỏ cô bé xinh đẹp và thông minh như thế được chứ. Ông khoát khoát tay, tự tin nói: “Du Du thì có gì mà đáng lo, để anh giới thiệu cho con bé mấy anh chàng tốt, đảm bảo rằng em sẽ hài lòng.”Hứa Du cảm thấy cần phải rút lại nhận xét ban đầu của mình, chú Đàm chẳng hài hước chút nào cả. Rõ ràng là một ông chú đẹp trai như thế, sao lại như một bà cô già, tùy tiện đòi giới thiệu đối tượng cho cô vậy, cô còn chưa ăn hạt cơm nào của nhà họ Đàm mà!So với sự bất mãn của Hứa Du, Triệu Thục Hoa lại rất hứng thú với đề tài này, bèn lập tức hơi: “Anh nói về ai vậy? Bao nhiêu tuổi? Gia đình làm nghề gì? Em đã nhìn thấy cậu ấy chưa?“Mẹ!”Gấp gáp tống cổ con gái ra ngoài thế sao? Đây mới là lần thứ hai cô gặp Đàm Quảng Tư mà, lại còn là khách ở nhà của người ta nữa, có thể giữ thể diện của cô một chút không?Thấy con gái thật sự tức giận, Triệu Thục Hoa và Đàm Quảng Tư bất đắc dĩ nhìn nhau cười, ăn ý không tiếp tục chủ đề này nữa, mà lại nói sang chuyện bữa cơm đêm giao thừa, làm Hứa Du chứng kiến suốt quá trình trải nghiệm sâu sắc sự cay