“Chị ơi, em xong rồi.
” Cố Sênh Ca trang điểm xong thì đứng dậy nói.
Giản Ninh nhìn cậu và tán thưởng: "Đẹp lắm.
"Sau đó cô hất cằm hướng ra bên ngoài: "Chúng ta đi thôi.
""Vâng.
” Cố Sênh Ca liếc nhìn Tô Liên rồi ngoan ngoãn đi theo Giản Ninh.
Sau khi họ rời đi, có người đến hỏi Tô Liên: "Tô Liên, cô ấy là ai?"Người nào mà có thể kiêu ngạo trong ngành này như vậy.
Tô Liên điều chỉnh lại cảm xúc, cười nói: "Là một người bạn của tôi.
"Khi bắt đầu ghi hình chương trình, Giản Ninh ngồi ở rìa sân khấu, bên cạnh là đạo diễn liên nịnh nọt cô.
Những người khác không biết Giản Ninh là ai, nhưng những người có thâm niên trong ngành này chắc chắn sẽ biết cô là ai.
Cuối cùng cũng đến lượt Cố Sênh Ca, cậu ổn định tâm trạng rất nhanh, cậu đã ra mắt cách đây rất lâu nên cảm xúc cũng rất ổn định.
Khi hát, cậu ấy như dồn hết cảm xúc vào đó, nhất là đoạn cao vút không lời khiến người ta nổi da gà.
Không hề giống cậu lúc bình thường trông ngoan ngoãn.
Khi cậu hát đến câu "Người bạn yêu không nhìn thấy bạn", đôi mắt của Giản Ninh lập tức nóng lên.
Đúng vậy, anh sẽ không bao giờ nhìn thấy cô.
Đến khi cậu kết thúc bài hát, ngay cả người dẫn chương trình cũng làm khó dễ câu ta.
Sau vài năm, Cố Sênh Ca lại đứng trên sân khấu, cậu đã rất lo lắng và bối rối trước những câu hỏi của người dẫn chương trình.
Những câu hỏi mà người dẫn chương trình đặt ra đều xoay quanh sự biến mất đột ngột của cậu trong quá khứ, dù sao Cố Sênh Ca cũng vẫn còn nhỏ, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Đạo diễn ngồi bên cạnh nhìn khuôn mặt ngày càng trở nên lạnh lùng của Kiến Ninh thì không khỏi ôm mặt, thảm rồi!Nếu biết trước thì đã không để chương trình được phát sóng dưới hình thức truyền hình trực tiếp.
Đến lượt ban giám khảo nhận xét, bốn vị giám khảo cho số điểm, trong đó có hai giám khảo đánh giá Cố Sênh Ca rất cao.
Nam giám khảo là thiên vương nhìn Sênh Ca nghiêm túc nói: "Giọng ca của cậu rất xứng với bốn chữ âm thanh tự nhiên.
"Dưới đài vang lên những tràng pháo tay của khán giả.
Sau đó Tô Liên khẽ cười: "Vừa rồi thầy Trần đánh giá rất cao, nhưng tôi không nghĩ là tốt như vậy! "Cô ta đã được người đại diện của mình ra lệnh không được để Cố Sênh Ca thăng cấp trong lần này.
Giản Ninh nheo mắt, đột nhiên đứng dậy đi đến chỗ ngồi của giám khảo, đạo diễn muốn kéo cô lại nhưng không giữ được.
Người phụ nữ quyến rũ mặc áo sơ mi lụa đỏ, quần tây đen, để tóc xoăn dài xõa ngang vai, đang bước đi như giẫm phải nỗi uất hận trời cao, cô xinh đẹp và kiêu ngạo, tràn đầy khí chất.
Cô đi đến bên cạnh bàn của giám khảo, gõ nhẹ lên bàn, đưa tay ra, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Tô Liên bên kia.
Lúc này Tô Liên như đang ngồi trên đống lửa, cô ta biết người phụ nữ này chẳng cần biết đây là đâu, chuyện gì cô ta cũng làm được.
Giám khảo bên cạnh Giản Ninh sững sờ một lúc rồi ngập ngừng đưa micro cho cô.
Giản Ninh mỉm cười với anh, cầm micro lên, nhìn Tô Liên và cười đầy ẩn ý: "Cô vừa nói cái gì? Sao tôi lại nhớ từ nhỏ tới giờ cô chưa từng học