Nghe tiếng động, hai người trong phòng ngừng làm tình, quay sang nhìn Khả Như. Cố Đông bước ra đầy tức giận.
- Vô dụng, có chút thức ăn cũng không bê nổi.
- Em xin lỗi, em không cố ý mà...
- Cút.
Cố Đông lạnh lùng quát. Khả Như vẫn cố van xin anh.
- Em xin lỗi mà...
Cố Đông hừ lạnh, anh không nhìn cô mà quay sang nhìn Thanh Vy đang cài lại cúc áo. Anh dịu dàng bước đến bên Thanh Vy.
- Tiếng động không làm em giật mình chứ?
- Huhu, Đông à. Người ta giật hết cả mình, bây giờ tim còn run run này...
Thanh Vy liền ôm lấy cánh tay Cố Đông, làm nũng với anh. Cố Đông tiện tay ôm eo ả rồi liếc nhìn Khả Như với ánh mắt chán ghét:
- Dọn sạch và cút cho khuất mắt tôi.
- Vâng...em biết rồi...
Khả Như cắn môi gật mạnh đầu, cả người cô mệt nhừ nhưng vẫn phải quỳ xuống nhặt lấy từng mảnh vỡ. Từng vết thương cũ trên tay vẫn chưa khỏi, giờ lại thêm vết thương mới. Cô khóc, nhưng vẫn cố cúi mặt để không ai nhìn thấy.
Chỉ nghe thấy tiếng Cố Đông nói với Thanh Vy một xa dần:
- Bảo bối, anh đưa em tới nhà hàng Pháp nhé. Em thích ăn gì nào?
- Người ta ăn gì cũng được.
Khả Như cười nhạt nhẽo, vì con trong bụng cô phải chịu đựng. Tay cô yếu ớt sờ lên bụng mình:
- Con à, cố lên. Mẹ sẽ chịu được mà...
Dọn dẹp sạch sẽ, Khả Như mới lặng lẽ quay trở về phòng mình. Căn phòng của cô lạnh lẽo, nằm ở tầng 1. Vốn dĩ đây là phòng kho thì đúng hơn. Từ ngày cô gả cho Cố Đông thì cô đã ở đây rồi. Thời gian thấm thoát đã nửa năm trôi qua.
Cô ngả lưng xuống sàn, chỉ trải duy nhất một tấm thảm mỏng manh. Trời trở rét rồi, cô cũng chỉ lủi thủi hai bộ quần áo cũ. Gió lạnh lùa vào phòng khiến toàn thân cô lạnh buốt, cô ôm chặt lấy chăn mỏng để tìm sự ấm áp. Lúc này đây cô nhớ chuyện 2 năm trước quá. Lúc đó Khả Ái còn sống, ba người Khả Như, Khả Ái và Cố Đông cùng nhau quây quần bên nồi lẩu ấm áp:
- Sau này dù cho mỗi người một nơi thì đông về cũng phải cùng nhau ăn một bữa lẩu rồi đi đâu thì đi nha.
Khả Ái nói đùa, cô xoa xoa tay cho đỡ lạnh. Cố Đông ngồi cạnh Khả Ái liền nắm lấy bàn tay lạnh của cô, thổi thổi.
- Ấm hơn chưa nào?
Khả Ái mỉm cười gật đầu.
- Đúng là ấm hơn rồi.
Lúc đó Khả Như ngồi phía đối diện nhìn Cố Đông và Khả Ái. Đúng là hai người họ rất hợp nhau, trời