- Lục...Lục thiếu gia...!
Lúc này đây, tất cả mọi người khi nãy vừa chỉ trích Khả Như cô, khi thấy Lục Tề Nam xuất hiện thì ai nấy cũng mặt mày tái mét. Ai mà chẳng biết Lục Tề Nam là nhân vật quyền lực tới cỡ nào chứ?
Bọn họ đang nghĩ, chẳng nhẽ Lục Tề Nam thực sự là người đang chống lưng cho Khả Như sao?
Lâm Thanh Vy cũng hốt hoảng vô cùng, cô ả lùi lại về phía sau.
- Lục...thiếu...?
- Ai là người gây ra chuyện này?
Lục Tề Nam lướt qua ánh mắt lạnh lẽo về phía mấy người có mặt ở đây. Bọn họ càng thêm sợ hãi hơn, hình như là Lục Tề Nam đã tức giận rồi.
Một người đàn ông lập tức chỉ vào mặt Thanh Vy:
- Là cô ta...
- Đúng vậy, là cô ta tự dưng xuất hiện và gây chuyện.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tất cả mọi người khi nãy còn đang bênh vực Thanh Vy đã lập tức quay lưng lại, bọn họ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thanh Vy, mong rằng mình sẽ không bị liên lụy.
Lâm Thanh Vy hoảng sợ, cô ta vội vã giải thích mọi chuyện:
Không phải...là bọn họ, đúng rồi, là bọn họ mắng chửi Khả Như. Trong tình cảnh này, ai nấy tự lo thân mình, khung cảnh cãi chửi nhau thật ồn ào.
- Con đàn bà kia, cô đừng có ngậm máu phun người. Rõ ràng cô từ đâu chiu ra gây chuyện rồi bây giờ lại đổ tội cho chúng tôi ư? - một gã thanh niên thô lỗ chửi bới.
- Đúng rồi, cái loại tiểu tam còn học đòi có được hạnh phúc!
Mọi người quay lại chửi mắng Thanh Vy thậm tệ, không cần để Lục Tề Nam phải đích thân nhúng tay nữa. Hắn liền quay sang nhìn thư kí Quách Dương Thần:
- Xử lí mọi việc còn lại đi, chuyện hôm nay không được phép truyền ra ngoài.
- Rõ thưa Lục thiếu.
Lục Tề Nam nhìn Khả Như đang nằm trong vòng tay của mình, gấp gáp đưa cô rời khỏi nơi hỗn loạn này. Mấy người khi nãy chửi Khả Như, thấy Lục Tề Nam không trách tội thì thở phào nhẹ nhõm. Cả Thanh Vy cũng vậy.
Nhưng chưa kịp mỉm cười thì câu nói của Quách Dương Thần vang lên:
- Cũng may là hôm nay Lục thiếu không có hứng thú tính toán với các