Cố Đông ngồi ở phía dưới, chứng kiến Khả Như đang hạnh phúc bên Lục Tề Nam như vậy, cảm xúc lẫn lộn dâng lên. Nửa là hối tiếc vì khi xưa đã ly hôn, nửa là tức giận khi Lục Tề Nam chính là người cướp Khả Như đi.
Lưu Viên Khải đứng bên cạnh cũng bất ngờ không kém, không ngờ rằng cô dâu của ngày hôm nay chính là Khả Như. Biết thế đã không đưa thiệp mời cho Cố Đông.
"Mình làm việc sai sót quá rồi." Lưu Viên Khải tự trách bản thân. Đột nhiên thấy Cố Đông đứng dậy, anh ta bước về phía cửa và bỏ đi. Lưu Viên Khải lập tức đuổi theo.
Còn Khả Như đang đứng bên Lục Tề Nam, cô không hề biết hôm nay Cố Đông cũng tới dự hôn lễ này. Từ đầu đến cuối cô vẫn lo sợ Lục phu nhân sẽ đến và không đồng ý hôn sự này.
Cô ghé vào tai Lục Tề Nam, hỏi nhỏ:
- Lục phu nhân không tới ạ?
Lục Tề Nam đang cầm trên tay ly rượu vang, khi nghe cô hỏi thì mắt đảo sang nhìn cô:
- Em muốn bà ấy tới hôn lễ này rồi làm ầm lên sao?
Đương nhiên là không rồi, ai lại muốn bị phá đám trong hôn lễ chứ? Nhưng mà nói vậy có nghĩa là...hôn lễ ngày hôm nay không có mời Lục phu nhân sao? Lục Tề Nam, sao hắn có thể làm như vậy chứ?
- Em sao thế?
Thấy Khả Như cô đang tập trung suy nghĩ gì đó mà lơ là mọi thứ trước mắt, Lục Tề Nam không vui cất giọng. Khả Như giật mình, vội vàng lắc đầu.
- Không có gì đâu...
- Vậy chúng ta qua bên kia mời rượu.
Lục Tề Nam nắm lấy tay cô, một bên tay còn lại đưa cho cô một ly rượu khác. Khả Như cầm ly rượu trong tay, không hiểu sao giấc mơ kì lạ hôm đó lại ập đến trong đầu cô.
Cô không uống được rượu, chỉ cần uống một xíu thôi cô sẽ rất thảm.
- Ừm.
*********
Đám cưới đã kết thúc, từ đầu tới cuối đều diễn ra vô cùng tốt đẹp, chẳng có sai sót gì cả. May mà Lục phu nhân cũng không có tới, nếu không thì hôn lễ này nhất định sẽ bị phản đối.
Có một điều mà Khả Như không biết là Cố Đông có cũng mặt tại buổi lễ ngày hôm nay.
Giờ cô đang ngồi trên chiếc giường lớn, trong lòng cứ dâng lên một cảm xúc lạ lẫm. Câu nói của Lục Tề Nam hôm qua
vang lên trong đầu cô liên tục.
Đêm tân hôn...còn có thể làm gì cơ chứ...?
"Khả Như, mày thật dâm dê quá nha. Đang nghĩ linh tinh gì vậy?"
Cô tự đập đập hai má của mình cho tỉnh táo, nên nhớ là hôn lễ này cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi. Là cô muốn trả thù Cố Đông chứ không hề có ý gì khác.
Đúng rồi, là trả thù Cố Đông!
Nhưng mà...Lục Tề Nam làm gì mà tắm lâu như vậy chứ? Trái tim cô cứ đập liên hồi, có lẽ...đây là cảm giác hồi hộp chăng?
Aaa,