Trong phòng lúc này chỉ còn Lục Tề Nam, hắn liếc nhìn sơ yếu lí lịch của Khả Như, tiện tay quăng vào thùng rác. Rồi hắn nhìn đồng hồ chỉ gần 8 giờ liền đứng lên và bước ra ngoài.
- Thư kí Quách, chuẩn bị xe đi!
- Vâng thưa Lục tổng!
*******
Vài phút trước, ở căn nhà nhỏ của Khả Như...
- Sao ạ? Em được tuyển rồi sao?
Mấy ngày nay không tìm được công việc nên Khả Như vô cùng lo lắng, tiền của Cố Đông cũng không thể dùng mãi được. Cuối cùng cô cũng nhận được cuộc gọi từ bưu điện rồi.
- Nhưng mà vất vả lắm đó, em có làm được không?
- Dạ được tất ạ. Em sẽ chăm chỉ.
- Ừm, vậy hôm nay bắt đầu được không em?
- Được ạ.
Tắt máy, Khả Như liền thay quần áo để tới bưu điện. Công việc của cô là ship đồ cho khách hàng. Tuy có vất vả thật, nhưng có việc làm thì tốt lắm rồi. Cô sẽ không kén cá chọn canh đâu.
Buổi sáng sớm, giao thông ngoài đường hơi đông đúc. Khả Như phải đi một một đoạn từ vùng ngoại ô để tới trạm xe buýt. Sau đó cô tới bưu điện. Tới bưu điện đã là gần 8 giờ sáng rồi.
- Em là Khả Như sao?
- Dạ là em!
Người nhân viên bưu điện liếc nhìn Khả Như từ đầu tới chân, gầy như vậy liệu có làm được công việc vất vả này không? Với lại nhìn da mặt trắng trẻo không tì vết của cô đi, nhìn là đã biết cô thuộc dạng tiểu thư yếu ớt rồi. Nhỡ cô có xảy ra chuyện gì thì sao?
Nhận thấy ánh mắt chần chừ của nhân viên bưu điện, Khả Như liền nói.
- Em sẽ chăm chỉ ạ!
- Được rồi, vậy mau đi ship đồ đi kẻo muộn. Xe chở hàng bên kia.
Cuối cùng nhân viên bưu điện cũng gật đầu, anh ta chỉ về phía mấy chiếc xe mô tô màu vàng của bưu điện chở hàng cồng kềnh kia. Khả Như liền cúi đầu cảm ơn.
- Em sẽ đi liền.
- Nhưng mà lái được xe đó không vậy?
- Có ạ.
Rồi Khả Như bắt đầu công việc Shipper của mình. Thú thật đây là lần đầu cô ngồi xe mô tô, hơn nữa đằng sau còn chở nhiều đồ cồng kềnh như vậy.
Nhưng mà vì con cô sẽ không bỏ cuộc.
- Cố lên Khả Như.
Chiếc mô tô len lỏi vào dòng người tấp nập đang di chuyển trong thành phố, sáng nay có tai nạn nhỏ nên giờ đã bị tắc đường rồi. Mà giao hàng lại không được đến muộn. Cô liền vòng xe qua bên đường kia, ở đó có một con đường một chiều. Nhưng mà con đường đó có vẻ hơi nhỏ.
Không biết từ đâu xuất hiện chiếc ô tô màu đen sang trọng đang tiến về phía cô. A, quên mất là cô đang đi đường ngược chiều...
Pít...pít...
Tiếng còi xe ầm ĩ của