Một năm sau.
Những ngày tháng tối tăm dần trôi qua, Tiêu Ái Như sau khi gặp lại mẹ của Khả Như, cô ta đã chấp nhận rời đi. Lục phu nhân sau khi biết chuyện Khả Như mới thật sự là mẹ ruột của Nhất Thiên, và mình còn có thêm một cháu gái ruột là Thiên Lam nữa, bà vô cùng mãn nguyện, không phản đối chuyện hôn nhân của cô và Lục Tề Nam nữa. Bà đã cảm thấy yên tâm và quyết định rời khỏi biệt thự.
Bố mẹ Khả Như sau khi thăm cô xong, mọi việc đã được sáng tỏ, hai người họ cũng rời đi. Tất cả đều quay trở lại với những tháng ngày bình yên, biệt thự Lục gia bây giờ không còn người ngoài nữa. Có lẽ đây là gia đình hạnh phúc mà bấy lâu nay cô luôn khao khát mơ ước chăng?
Vậy tại sao đã 1 năm rồi mà cô vẫn chưa chịu tỉnh dậy chứ?
Tối, vẫn như thường ngày, Lục Tề Nam trở về từ công ti. Việc đầu tiên mà hắn muốn làm đó chính là thăm cô. Hôm nay, hai đứa nhỏ cũng đang bám ở giường mẹ, chờ ngày mẹ tỉnh lại. Thấy baba đi vào, cả hai chạy tới ôm chân baba:
- Baba ơi, khi nào mami mới tỉnh lại ạ?
Thiên Lam ôm chân Lục Tề Nam, chu mỏ làm nũng. Con bé rất nhớ mẹ, nhưng không hiểu tại sao mẹ cứ ngủ mãi không dậy thế? Nhất Thiên thì hiểu chuyện hơn, thằng bé cũng ngoan ngoãn đứng cạnh Thiên Lam.
- Tụi con rất nhớ mẹ.
Lục Tề Nam nhìn hai đứa nhỏ ở dưới chân mình mà đau lòng, hắn liền ngồi xuống nựng má con, âu yếm:
- Yên tâm, mẹ con sẽ nhanh tỉnh dậy thôi.
Đây đã là câu nói thứ n của Lục Tề Nam rồi, nhưng tại sao mãi cô chưa chịu tỉnh dậy chứ. Một năm dài dằng dặc cũng đã trôi đi, chẳng nhẽ cô không muốn gặp hắn, không muốn gặp lại hai đứa con của mình nữa sao?
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn rời khỏi phòng, căn phòng màu hồng đẹp đẽ lúc này chỉ còn mình Lục Tề Nam và Khả Như mà thôi. Căn phòng này do chính tay hắn trang trí cho cô, cô chính là công chúa của lòng hắn.
Lục Tề Nam nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, cẩn thận hôn lên từng ngón tay, nâng niu từng chút một. Rồi hắn lại áp bàn tay cô lên má mình, tay còn lại vuốt nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của cô:
- Vợ yêu à, em mau tỉnh lại nhìn anh đi mà.
Trí nhớ của Lục Tề Nam cũng đã hồi phục được 3 tháng trước rồi. Nhớ lúc 3 năm trước, cô có nộp hồ sơ xin việc ở tập đoàn, hắn đã thẳng tay loại cô đi. Hắn nói cần một người có năng lực, và còn nói cô mua điểm để lên lớp nữa chứ.
Bây giờ nhớ lại, hắn mới nhận ra rằng năng lực của cô thật không hề tầm thường một chút nào mà. Cô là người phụ nữ duy nhất trên đời này khiến hắn điên loạn vì yêu, luôn khiến hắn nhung nhớ khi xa, khiến hắn lo lắng khi