Hắn cũng chẳng nhìn xem cô có đồng ý không mà đi thẳng lên lầu.
Rời khỏi nhà, thời tiết hình như đã lạnh hơn.
Hắn không mặc âu phục mà tùy tiện mặc đồ thể thao với áo gió có lót lông nhìn vô cùng bắt mắt.
Xuống xe, đi vào trong, thấy cô đi chậm chạp, hắn nắm lấy tay cô, chủ động giảm tốc độ.
Bàn tay anh ta ấm, cảm giác run rẩy, lạnh buốt không còn nữa, Cảnh Nghi lần đầu thấy ấm áp khi bên cạnh hắn.
Lên một phòng riêng, hắn cho cô tùy ý gọi đồ mình thích và chỉ ngồi nhìn cô ăn.
- Sao anh không ăn? Những món ăn này không hợp khẩu vị của anh sao?
Hắn ngồi tựa người trên ghế, lấy thuốc hút.
- Tôi ăn rồi, em ăn đi.
Cảnh Nghi không hỏi thêm nữa, bụng đói nên cứ ních thật đầy.
Dù sao đây toàn là những món cô thích nên mới gọi, bỏ đi thì thật phí.
Hắn ngắm nhìn khuôn mặt Cảnh Nghi qua khói thuốc, môi khẽ chếch lên.
Nếu em biết nghe lời thì thật là hoàn hảo.
Cô mải ăn còn chẳng thèm để ý xem hắn đang nhìn mình say mê thế nào?
Ăn xong, hắn nhận được điện thoại của bạn nên quay sang hỏi cô.
- Em muốn đi chơi không?
Hắn nghĩ cô sẽ tìm cách từ chối nhưng không ngờ cô lại gật đầu cái rụp.
Có vẻ như cô đã học được cách bước vào cuộc đời hắn.
Điểm đến là bar Phồn Hoa, hắn ném chìa khóa xe cho nhân viên rồi ôm cô trong tay đi vào.
Qua sàn nhảy, Cảnh Nghi nháy mắt cười khi thấy Khả Như trên sân khấu.
Vào phòng hắn vẫn chơi, đã có mấy cặp có mặt ở đó.
Họ nhìn thấy Cảnh Nghi thì lên tiếng.
- Trạch Dương, dạo này kiềm chân một mĩ nữ hơi lâu nhé!
Hắn cười lạnh, vào ghế ngồi thì kéo Cảnh Nghi ngồi lên đùi mình.
Khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị.
- Vì cô ấy hợp với tôi về mọi mặt, đặc biệt là khi ở trên giường.1
Hắn thuận thế còn cắn lên xương quai xanh của cô trêu đùa.
Đám người trong phòng cười ồ lên khiến khuôn mặt của Cảnh Nghi đỏ lên vì xấu hổ.
Nữ nhân viên bồi rượu đưa cho cô cốc rượu nhưng cô từ chối.
Hắn nhận lấy uống một hơi lớn rồi bất ngờ bắt lấy môi cô chuyển rượu sang.
Cảnh Nghi buộc phải nhận lấy, vị cay nồng xông vào cuống họng bỏng rát.
Vậy nhưng hắn vẫn không rời khỏi môi cô, ung dung hôn như chốn không người.
Khi cô ngoan ngoãn nuốt rượu xuống, khóe mắt hắn thoáng hài lòng, đầu lưỡi bá đạo liếm lấy lưỡi cô, triền miên hôn sâu.
Mọi người xung quanh không hề thấy ngạc nhiên, người thì uống rượu, người thì vui vẻ tán gẫu với bạn gái.
Mặt cô chuyển từ ngỡ ngàng sang đỏ dựng, dường như ai cũng quen với cảnh này nên không một tiếng phàn nàn, họ còn bị kích thích hơn nữa.
- Em uống rượu tốt lắm mà, không phải đã say rồi chứ?
Hắn là vậy, luôn kiếm cớ trêu ngươi, khiêu khích cô mới được.
Ngồi một lát, cô ngỏ ý muốn đi vệ sinh nên hắn buông lỏng tay cho cô đứng lên.
Cảnh Nghi rời khỏi phòng mới thấy không khí dễ thở.
Làm ở đây cô đã quen từng ngóc ngách nên việc tìm nhà vệ sinh không quá khó.
Tiếng nhạc của DJ vẫn khuấy động không khí nhộn nhịp, tưng bừng.
Dòng người hòa trong nhau mang đến một không khí nóng bức người.
Vừa ra khỏi nhà vệ sinh, cô nghe thấy tiếng hét của Khả Như.
Tiếng nhạc dù có át đi thì cô vẫn nghe thấy tiếng van nài thống khổ của chị ấy.
Cảnh Nghi chạy vội theo tiếng kêu, đứng trước căn phòng chưa khóa kín cửa, hé mắt nhìn vào thấy Khả Như đang bị bốn, năm tên đàn ông vây kín.
Bên trong vẫn có các cô gái phục vụ nhưng họ lại thờ ơ nhìn Khả Như bị bọn chúng giữ tay chân lại.
Đúng thôi, ở đây tiếp viên không dám lên tiếng với khách hàng nếu không muốn gặp phiền phức.
- Buông tôi ra, tôi không phải gái bán thân.
Khả Như gào lên trong vô vọng.
Những tên đàn ông