Yêu Em!

Quan Tâm


trước sau

Tô Tịch Lâm hai chân vắt chéo, tay xoay xoay cây bút, đôi mắt không nhìn thư kí đang đứng trước mặt báo cáo công việc, mà chăm chú theo dõi chiếc điện thoại đặt trên mặt bàn. Khi chiếc điện thoại "ting" một tiếng, hắn liền cầm lấy, cười nhẹ.

Một màn này rơi vào tầm mắt làm nam thư kí toát mồ hôi.

Tổng giám đốc à tổng giám đốc, mới sáng sớm anh đã nhắn tin yêu đương, muốn cẩu độc thân này sống sao đây.

Tin nhắn đến quả là của Hứa Vân. Không có gì nhiều, chỉ là một cái mặt lè lưỡi, nhưng cũng khiến tâm trạng của Tô Tịch Lâm tốt hơn.

Bên này như vậy, bên kia, Hứa Vân đang ngồi ngẩn người với chiếc điện thoại. Hắn sáng nào cũng nhắn tin cho cô, tối sẽ gọi điện hỏi han, đều đặn mỗi ngày, kể cả những ngày đi công tác, lệch múi giờ, hắn vẫn căn giờ làm như vậy. Việc này luôn luôn làm Hứa Vân dao động.

Đúng vậy cô là dao động. Vì hai người chưa một lần nói về tình cảm này. Nhỡ đâu, hắn chỉ là vì việc hứa hôn đã định sẵn mà đối xử với cô như vậy.

Cô với hắn như thế này, là vào sinh nhật năm cô 18 tuổi, bỗng nhiên bị hắn đè ra hôn, rồi hai người phát triển tới giai đoạn này. Cũng 3 năm rồi.

Vậy, rốt cuộc hắn với cô là thứ tình cảm gì nha?

Hứa Vân đau đầu suy nghĩ. Người trong cuộc như cô không rõ ràng, càng không dám tin tưởng vào lời nói bên ngoài.

Aizzz. Cô không muốn đặt hy vọng. Hắn xuất sắc như vậy, bên cạnh không biết bao nhiêu phụ nữ xinh đẹp vây lấy. Đàn ông ai mà không thích phụ nữ xinh đẹp dịu dàng quấn lấy mình. Cô xinh đẹp có một chút, dịu dàng cũng có một chút, nhưng bảo cô quấn lấy hắn, cô thật sự không làm được.

"Aizzzz" Hứa Vân vò vò đầu đi vào nhà tắm.

Tiếng thở dài lập tức thu hút người trong phòng.

"Cậu ấy làm sao vậy? Mới sáng sớm đã thở dài."

"Ai mà biết được nha. Chắc giận dỗi yêu đương với lão công của người ta."

Sau kì nghỉ, Hứa Vân vừa mới trở lại trường học
tiếp năm 3 ở Đại học A. Hứa Vân vì thích cuộc sống trường học, tiện thể trốn tránh ông nội đáng ghét và cả Tô Tịch Lâm mà ở lại kí túc xá nữ.

Cuộc sống ở kí túc xá với hai người bạn cùng phòng, Dĩ Ninh và An Kiều không có gì đáng nói. Chỉ là việc Tô Tịch Lâm đến đón cô về nhà để nghỉ hè lần trước khiến cả kí túc xá đều biết đến hắn. Hứa Vân bỗng trở nên nổi tiếng.

Không tránh được hắn, ở Đại học A, 9 nữ mới có 1 nam, nam nhân là của hiếm, người như hắn lại càng khó gặp. Vậy nên chẳng mấy chốc, tin cô có bạn trai như vậy liền trở thành đề tài hấp dẫn.

"Vân Vân a. Tối nay ta và Ninh Nhi ra ngoài kết giao gặp mặt, cậu có hay không muốn đi?" An Kiều cười hihi hỏi.

Hứa Vân đen mặt. "Cậu còn hỏi, xem tớ có đánh chết cậu hay không."

Bạn cùng phòng Dĩ Ninh bĩu môi. "Đi mà để lão công của cậu ấy biết, chúng ta sẽ chết a, sẽ chết đấy." Sau đó còn khoa trương làm động tác dao cứa qua cổ.

"Tớ cũng không muốn đi. Ở phòng ngủ." Hứa Vân thật sự không muốn đi, kết giao gặp mặt rất nhàm chán. Nam nữ hỏi qua hỏi lại, tiêu chí muốn tìm người hợp nói chuyện, không phải vẫn là hình thức hay sao, nếu không tại sao cô không nói gì nhiều mà vẫn bị chọn. Hứa Vân mà đi, lúc về sẽ bị đồng học khác mắng chửi.

Hơn nữa, để hắn biết, nhất định sẽ bị trừng phạt. Cô sẽ không đạp vào vết xe đổ nha.

------

cre: tochauthichtruyen98

Truyện convert hay : Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện