Mộc Tuyên Dư nhớ rất rõ, khi cô và Chu Chấn Hưng mới bắt đầu qua lại, anh trai đã từng ám chỉ với cô, đối tượng cô tìm, không cần phải môn đương hộ đối, cô có thể tìm một người đàn ông mà cô thích, bất kể thân phận địa vị của người đó như thế nào.
Công ty không cần thu được lợi ích từ hôn nhân của cô, cho dù có một ngày, công ty cần họ dùng hôn nhân để hy sinh, điều đó cũng nên để chính anh hy sinh, chứ không phải là cô.
Cô rất rõ, bất kể là anh trai hay là ba mẹ, họ đều cố gắng để cho cô được trải qua một cuộc sống thỏa mãn, không để cho cô bị trói buộc bởi điều gì, hi vọng cả đời cô luôn vui vẻ hạnh phúc.
Mà suốt hai mươi năm cuộc đời đã qua của cô, quả thực đã trôi qua thuận buồm xuôi gió, thậm chí có thể mặt dạn mày dày mà nói là quá tốt so với đa số mọi người.
Cô có thể mua quần áo mình thích, bất kể là nhãn hiệu nào, muốn đi đâu chơi thì có thể đến đó chơi, tất cả những thứ này đều là điều kiện vật chất người nhà dành cho cô, thậm chí cô có thể không hề cố kỵ làm chút chuyện tương đối mạo hiểm k1ch thích.
Đơn giản là cô rất rõ, người nhà chính là chỗ dựa của cô, cho dù cô có làm sai điều gì, cũng sẽ không thực sự gặp phải hậu quả nghiêm trọng.
Cuộc sống hơn hai mươi năm hạnh phúc tốt đẹp của cô đều do người nhà dành cho, hiện giờ "Thịnh Đạt" xuất hiện khủng hoảng nghiêm trọng, cô không thể khoanh tay đứng nhìn.
Có thể cho dù lo lắng và nỗ lực của cô không hề giá trị, nhưng ít nhất cô cũng được tham dự vào, cô muốn dùng hành động thực tế hồi báo sự yêu thương của người thân dành cho cô, chứ không phải lúc nào cũng chỉ hưởng thụ nỗ lực của họ, thêm người, sẽ thêm một phần năng lực, tóm lại là vẫn tốt hơn.
Mộc Tuyên Nghị lái xe.
Anh dừng xe lại ở đèn xanh đèn đỏ kế tiếp, tầm mắt dừng trên giây tốc đếm ngược, tay lại với lấy điện thoại di động ra, gọi cho Thẩm Tác Lâm một cuộc điện thoại, ý bảo sắp xếp một vị trí thích hợp cho Mộc Tuyên Dư.
Thẩm Tác Lâm ở bên kia điện thoại đột nhiên nhận được cuộc gọi như vậy, ngay cả vì sao và hẳn là phải cho chức vị gì cũng chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị đương sự lập tức cắt đứt.
Mộc Tuyên Dư hiểu được, khóe miệng vểnh vểnh lên.
Mộc Tuyên Nghị quăng ánh mắt nhìn bộ dạng cô em gái trong gương phía trước, ánh mắt cô hơi lóe lên, đôi mắt lại linh động, giống như hồi bé cô làm sai chuyện, sau đó viện đủ cớ, bộ dạng khi thuận lợi lừa gạt ba mẹ lúc đó, giống một con tiểu hồ ly thông minh đáng yêu.
Dáng vẻ này của cô, khiến anh nhịn không được cũng hơi vểnh khóe miệng.
Anh em hai người vẫn là có vài phần giống nhau, động tác đồng dạng có vẻ càng hài hòa tốt đẹp.
"Đúng rồi, anh, anh và Trình tỷ tỷ thế nào rồi?"
Trình Hiểu Tang là bạn gái Mộc Tuyên Nghị, tình cảm hai người vẫn luôn không tồi, không phải thân thiết cũng không phải gắn liền với lợi ích, bọn họ là tự do yêu đương, chẳng qua gia thế Trình Hiểu Tang rất không tồi là được rồi, bởi vậy Mộc Tuyên Dư càng nhận định anh trai và Trình Hiểu Tang có thể đi đến cuối cùng, dù sao các phương diện bọn họ đều phù hợp điều kiện bạn đời lý tưởng của đối phương.
Mộc Tuyên Nghị là tuyệt đối không có khả năng chơi đùa cái gì chuyện cổ tích cô bé lọ lem, nói chuyện yêu đương với cô gái có gia thế tương đương như vậy, thì đó là đối tượng tốt nhất.
"Không tệ." Giọng anh nhàn nhạt, cũng không nghe được gì.
Trên thực tế, mặc dù chuyện "Thịnh Đạt" còn chưa bị truyền thông cho sáng tỏ, nhưng những người bị vây trong vòng luẩn quẩn này đều là người tinh luyện, nhất là Trình gia lão tiên sinh ở thương trường nhiều năm, đương nhiên đối với tình huống của "Thịnh Đạt" sẽ để trong mắt.
Trình Hiểu Tang là cháu gái nhỏ mà ông nội Trình thương yêu nhất, đối với hôn nhân đại sự của cháu gái, lúc nào cũng để trong lòng, tuy rằng ông nội Trình không lên tiếng chính xác, nhưng ý tứ cũng rất rõ ràng, nếu khủng hoảng lần này "Thịnh Đạt" không thể vượt qua, hôn sự của anh và Trình Hiểu Tang, chỉ sợ cũng sẽ.
.
.
Mặc dù Mộc Tuyên Dư không rõ tình cảm giữa anh trai và Trình Hiểu Tang rốt cuộc là như thế nào, nhưng cũng nghe ra bản thân anh trai không muốn tiếp tục đề tài này, cô lập tức thay đổi đề tài, nói đến những việc thú vị gặp phải trên đường đi du lịch của cô.
Mộc Tuyên Nghị phối hợp hỏi thăm cũng cười cười, dọc trên đường đi không khí khá tốt đẹp.
Đến công ty, Mộc Tuyên Nghị trực tiếp quăng cô cho Thẩm Tác Lâm.
******
"Em gái Mộc, anh trai Thẩm cũng đợi em thật lâu."
Thẩm Tác Lâm vừa thấy cô, lập tức cười rộ lên, anh cười đến vô lại mười phần trêu tức, nhất là lúc nói chuyện còn dùng cả chữ anh trai em gái, vô hình trung làm cho người ta cảm thấy đen tối.
"Cũng không đợi bao lâu, tóc cũng chưa đến mức trắng."
"Ách.
.
."
Mỗi lần Thẩm Tác Lâm đùa giỡn kêu cô là em gái Mộc, cô đều sẽ liên tưởng đến Mộc Uyển Thanh trong "Thiên Long Bát Bộ", lần đầu tiên Đoàn Dự nhìn thấy Mộc Uyển Thanh ánh mắt hoảng sợ vì thiên nhân, còn có Mộc Uyển Thanh yêu say đắm Đoàn Dự, chẳng qua một đoạn này cái gọi là "Cảm tình" trong bộ phim truyền hình kia, luôn bị tình cảm giữa Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên đè ép, giống như là một đoạn không đáng nhắc tới.
Thẩm Tác Lâm vẫn chưa sắp xếp cho Mộc Tuyên Dư công việc gì, trước tiên chỉ để cô quen thuộc với quy định công ty, đối với bên ngoài thì tuyên bố cô là nhân viên mới đến để lấy có kinh nghiệm, mục đích cũng là không muốn cô phải chịu sự xa lánh bàn luận không tốt trong công ty.
Nhưng Mộc Tuyên Dư không nghĩ nhiều như vậy, tiếp đó lại vụng trộm làm cho Thẩm Tác Lâm mang tất cả tư liệu về các dự án của công ty cho cô, lý do của cô là dù sao cô cũng có cổ phần "Thịnh Đạt", cô hiểu biết một chút về tình hình kinh doanh của công ty cũng hợp tình hợp lý.
Thẩm Tác Lâm không từ chối, mà đi đến văn phòng Mộc Tuyên Nghị, nói yêu cầu của Mộc Tuyên Dư cho Mộc Tuyên Nghị.
"Cứ làm theo con bé nói." Mộc Tuyên Nghị nghĩ nghĩ, rất rõ ràng lần này em gái là thực sự suy nghĩ, anh càng giấu diếm, sẽ chỉ khiến cô cho rằng vấn đề công ty càng nghiêm trọng, cho dù trên thực tế đúng là như thế.
"Toàn bộ?" Nhưng mà Thẩm Tác Lâm thật không ngờ Mộc Tuyên Nghị thoải mái như vậy.
"Ừ."
Dưới sự cho phép của Mộc Tuyên Nghị, Thẩm Tác Lâm đều lấy tất cả tư liệu gần một năm của công ty đến cho Mộc Tuyên Dư.
******
Từ lúc đầu, Mộc Tuyên Dư không có văn phòng riêng, chỉ cùng làm việc với mọi người, vài ngày sau cô mới có một văn phòng nhỏ.
Văn phòng tuy nhỏ, nhưng vị trí rất không tồi, có thể nhìn xuống toàn thành phố từ cửa sổ sát đất, cho dù là ngồi ở ghế làm việc, nhưng chỉ cần nhấc đầu lên là có thể nhìn thấy phong cảnh vô tận.
Chỗ này, là sắp xếp riêng cho cô.
Mà thân phận của cô, cô cũng chưa bao giờ giấu diếm, cho dù là em gái của Mộc Tuyên Nghị, cô cũng không để ý người khác đối xử như thế nào với cô.
Huống chi mục đích đến công ty của cô, cũng không phải thật sự để công tác tốt, mà còn phải hòa nhập với đồng sự, đó đều là những việc khó xác định trong tương lai.
Toàn bộ thời gian của Mộc Tuyên Dư đều dùng để xem chỗ tư liệu này.
Cô chú trọng các vấn đề từ giai đoạn đầu của công ty, đồng thời cũng thấy được vấn đề nảy sinh.
"Thịnh Đạt" kinh doanh vẫn luôn không tệ, nhưng sau khi Mộc Tuyên Nghị nhận chức, bắt đầu đầu tư bất động sản, ngay sau đó liền đầu tư nhiều dự án.
Tiền vốn trong giai đoạn trước của công ty đã được đầu tư, mặc dù vốn lưu động không phải là nhiều, nhưng chỉ phải trì hoãn trong khoảng thời gian này nên tình trạng phát triển vẫn tốt.
Nhưng từ mấy tháng trước công ty bắt đầu liên tục nhận được hàng trả lại của các đối tác, cho đến nay, đã nhận được vô số đơn trả hàng.
Ban đầu công ty dựa vào mấy khoản tiền hàng này để tiếp tục duy trì kinh