“Có người ngất rồi!”.
“Mau đến đây, có người ngất rồi!”.
Những tiếng hét thất thanh ẩn chứa đầy lo lắng cứ vang lên không dứt. Hiện trường bữa tiệc trở nên lộn xộn, người người hoảng loạn chạy khắp nơi.
Sơ Địch muốn tiến tới để xem người đàn ông kia có sao không, nhưng không biết vì lý do gì mà bước chân của cô trở nên rất nặng, chân như thể bị chôn chặt dưới nền đất. Ánh đèn vàng trên đỉnh đầu rọi thẳng xuống người Sơ Địch, kèm theo những tiếng hét thất thanh khiến đại não cô như ngừng lại. Dòng người tấp nập trước mắt trở nên mờ ảo không rõ ràng.
Ninh Hoắc Đông ở bên cạnh Sơ Địch, đương nhiên có thể dễ dàng nhận ra sự thay đổi của cô. Hắn bước tới, đứng chắn trước mặt Sơ Địch, dùng bàn tay to lớn của mình bịt chặt lấy hai tai cô.
“Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. A Địch, có tôi ở đây, tôi sẽ không để bất cứ người nào làm liên luỵ đến em”.
Ninh Hoắc Đông chậm rãi buông ra từng chữ. Trong không gian lộn xộn, hỗn loạn này chỉ có hắn và Sơ Địch như ngừng lại với thời gian, đứng bất động tại chỗ. À còn có, Thẩm Biên đang đứng trên sân khấu.
Thẩm Biên thân là người phụ trách chính của bữa tiệc, thế nhưng khi nhìn thấy trong bữa tiệc có vị khách bị ngất hắn không hề mảy may lo lắng. Vẫn bình tĩnh đứng quan sát Ninh Hoắc Đông và Sơ Địch.
Lúc này, như cảm nhận có ánh mắt nhìn mình chăm chú, Ninh Hoắc Đông ngẩng đầu nhìn Thẩm Biên. Hai ánh mắt chạm vào nhau, một ánh mắt lãnh đạm, một ánh mắt thâm sâu ẩn chứa tâm cơ.
“Chúng ta đi thôi”.
Ninh Hoắc Đông rất nhanh đã thu lại ánh mắt. Hắn đặt tay lên eo Sơ Địch, dẫn cô rời khỏi bữa tiệc. Sơ Địch dường như bị không gian hỗn loạn kia làm cho sợ hãi, tâm trí thất thần cứ thế mà được Ninh Hoắc Đông dẫn đi.
[ ... ]
Rất nhanh, nhân viên y tế riêng của đàn ông bị ngất đã đến đưa ông ta đến bệnh viện. Thẩm Biên sau khi giải quyết xong việc tại bữa tiệc cũng vội vã đến. Ninh Hoắc Đông vốn là muốn đưa Sơ Địch về Ninh gia nghỉ ngơi, nhưng không hiểu vì sao Sơ Địch lại nhất quyết muốn đến bệnh viện xem thử.
Ninh Hoắc Đông và Sơ Địch đến bệnh viện, đã thấy Thẩm Biên đứng đợi bên ngoài phòng phẫu thuật.
“Ninh tổng và phó tổng Sơ không cần phải đến đây”.
Nhìn thấy Ninh Hoắc Đông và Sơ Địch đến, Thẩm Biên dường như có chút bất ngờ. Ninh Hoắc Đông nhìn biểu hiện của hắn ta chỉ cười khẽ, bởi vì Ninh Hoắc Đông không tin những chuyện ngày hôm nay xảy ra lại không nằm trong kế hoạch của Thẩm Biên.
Ngay từ khi Thẩm Biên đến tìm hắn, Ninh Hoắc Đông đã nhận ra Thẩm Biên có ý đồ. Nhưng Ninh Hoắc Đông cũng không phải là dạng dễ đối phó. Thẩm Biên muốn chơi, Ninh Hoắc Đông đương nhiên sẽ phục tùng đến cùng. Chỉ là hắn sợ Thẩm Biên sẽ không thể theo đến cuối cùng của trò chơi.
“Bữa tiệc dù sao cũng có liên quan đến Ninh thị, chúng tôi tất nhiên là cần phải đến”.
Ninh Hoắc Đông tranh lời nói.
Sau câu nói của Ninh Hoắc Đông, cả ba người đều im lặng. Khoảng hai tiếng tiếp theo, ca phẫu thuật đã kết thúc. Bác sĩ nhanh chóng đã tiến ra.
“Bệnh nhân hiện tại thế nào rồi?”.
Sơ Địch và Thẩm Biên đều đồng loạt chạy đến, chỉ riêng Ninh Hoắc Đông vẫn bình thản ngồi trên ghế chờ, yên lặng quan sát bọn họ.
Bác sĩ lắc đầu, sắc mặt không được tốt cho lắm.
“Bệnh nhân bị trúng độc. Hiện tại vẫn chưa rõ đây là loại độc gì nhưng theo như chúng tôi suy đoán, loại độc này rất mạnh. Chỉ cần trúng một chút cũng đã đủ để mất mạng. Liều lượng độc trong cơ thể bệnh nhân quá lớn, trước mắt chúng tôi chỉ có thể duy trì lọc máu để giữ tính mạng cho bệnh nhân, còn về vấn đề sau này thì không thể nói trước”.
Sơ Địch thất kinh. Bàn tay nhỏ bé của cô chợt run lên bần bật. Bác sĩ nói người bị ngất kia lại bị trúng độc mới có tình trạng như vậy… Sắc mặt của Thẩm Biên cũng không tốt là mấy.
“Bác sĩ, ông nhất định phải chữa khỏi cho người đó”.
Thẩm Biên nói với giọng khẩn cầu. Người là trúng độc trong tiệc rượu của hắn vậy nên Thẩm Biên khó mà có thể thoát khỏi liên hệ. Thẩm Biên không thể thoát khỏi liên hệ, Ninh thị cũng đừng hòng. Hai tập đoàn một khi hợp tác thì đã sớm trở thành một chuỗi liên kết.
“Chúng tôi cần tiến hành kiểm tra những thứ mà bệnh nhân trước đó đã ăn để phân tích độc tố”.
Bác sĩ nói.
“Được, chúng tôi sẽ hoàn toàn phối hợp”.
Người đàn ông bị ngất có tên Quan Hàm Dương, là người cách đây không lâu vừa trúng cử chức vị bộ trưởng kinh tế. Hiện tại Quan Hàm Dương trúng độc nhập viện, không chỉ giới thương trường náo loạn mà giới chính trị cũng chẳng được yên tĩnh.
Chính phủ rất nhanh đã điều cảnh sát xuống điều tra vụ việc này. Việc khám xét thức ăn cũng được giải quyết ngắn gọn. Một – hai tiếng sau đã có kết quả báo cáo xét nghiệm, độc mà Quan Hàm Dương trúng là một loại độc có tên Tố Dĩ, loại độc mạnh nhất trong tất cả các loại độc bởi chỉ với một liều lượng nhỏ, nó có thể lấy mạng người. Điều quan trọng hơn, độc không phải nằm trong thức ăn mà là nằm trong rượu do Ninh thị cung cấp.
Thông báo này vừa được công bố ra bên ngoài, rượu của tập đoàn Ninh thị buộc phải ngưng sản xuất cho đến khi mọi việc được làm rõ,