Chúc Cẩm cười cười, nàng cảm thấy thật tò mò với chính dung mạo của bản thân.Nàng có ký ức của Tân Tâm, nhưng Tân Tâm vẫn luôn cảm thấy Tân Hoàng vô cùng xinh đẹp, đồng thời cũng cảm thấy chính mình không xinh đẹp được như vậy.
Nàng ấy không thích soi gương, thế nên lúc này Chúc Cẩm cũng không biết chính mình rốt cuộc trông như thế nào.Nàng thật sự rất xinh đẹp, phải là vô cùng vô cùng xinh đẹp mới đúng.Cầm gương đồng trong tay, dưới ánh sáng của ngọn lửa chiếu rọi, nàng nhìn xuống bóng hình ở trong gương, nhưng suýt chút nữa đã khiến Chúc Cẩm trợn tròn mắt.Nàng lại có thể xinh đẹp như vậy sao!?Tuy rằng gương đồng nhìn không rõ lắm, nhưng đôi mắt bên trong gương kia thật sự quá đẹp, mũi miệng cũng vô cùng hoàn mỹ…… Rất nhanh Chúc Cẩm đã bị chính bản thân mình mê hoặc.Ngũ quan này vẫn là ngũ quan của thân thể nguyên chủ, nhưng từ sau khi nàng xuyên không tới đây thì cả người lại giống như được thăng hoa vậy, càng lúc càng trở nên xinh đẹp!Nàng không chỉ đơn giản là có vẻ ngoài xinh đẹp…… Chúc Cẩm sờ sờ khuôn mặt mình, sau đó lại nhìn đôi tay mình.Tay của Tân Tâm trước kia có vô số vết thương nhỏ bé, nhưng lúc này, tay nàng giống như bạch ngọc, bên trên không có lấy một chút tì vết.Tay nàng đẹp như vậy, vậy thì mặt của nàng……Chúc Cẩm sờ sờ mặt mình, da mặt bóng loáng, giống hệt như làn da của một đứa trẻ.Cả đêm nay, Chúc Cẩm không tài nào ngủ được.Bởi vì quá hưng phấn, nàng không ngờ rằng có một ngày bản thân lại có thể xinh đẹp như vậy.Khoan đã…… Là do trước kia nàng rất xấu hay sao?Vừa nghĩ đến đây, Chúc Cẩm không khỏi cảm thấy có chút buồn bực.Tối hôm nay, có rất nhiều người trong Tân phủ không thể nào ngủ ngon, nhưng qua ngày hôm sau, tất cả mọi người đều quay lại trạng thái bình thường.Ngay ngày hôm sau, dưới ánh mặt trời đầy xán lạn, cuối cùng Chúc Cẩm cũng nhìn thấy rõ ràng dung mạo của bản thân.Chẳng trách vị Tam hoàng tử kia rõ ràng đang theo đuổi Tân Hoàng, lại nhịn không được mà đi đùa giỡn muội muội của Tân Hoàng là Tân Tâm.
Dung mạo của Tân Tâm quả thật không tệ, hoàn