Tiền viện của Tân phủ.
Đang chiêu đãi Triệu tiểu Hầu gia tới cửa làm khách, Hộ Bộ thị lang Tân Viễn vừa mới nâng chung trà lên, liền nghe được một tiếng hét thảm, tay của ông ta hơi hơi run lên, nước trà lập tức nhộn nhạo gợn sóng.
Hậu viện của ông ta đang êm đẹp, sao lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của nam nhân?Tân thị lang cảm thấy kỳ quái, ở hậu viện, nhóm người của Tân Hoàng càng cảm thấy kỳ quái.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Đang yên đang lành, sao Trần Lão Hắc lại bị đánh thành như vậy?Nhìn khuôn mặt thảm không nỡ nhìn của Trần Lão Hắc, người đang ở trên bờ chờ xem kịch vui đều trợn tròn mắt.
Mà lúc này, Chúc Cẩm cũng đã đi tới bên bờ.
Nàng đá Trần Lão Hắc bay ra ngoài, dưới tác dụng của phản lực, nàng cũng bị văng qua một bên, nhẹ nhàng bay tới bên bờ.
Khoan đã, thứ như phản lực này, sao nàng lại biết?Còn nữa, cú đá kia của nàng sao lại lợi hại như vậy?Chúc Cẩm có hơi khó hiểu, nhưng chuyện này cũng không trì hoãn việc nàng đi lên bờ.
Lúc còn ở trong nước, Chúc Cẩm lạnh đến mức sắp bị đông cứng, một lòng muốn đi lên bờ, nhưng sau khi tay chân cùng sử dụng bò lên trên bờ, gió bắc thổi qua, nàng…… dường như cảm thấy lạnh hơn.
Khớp hàm không ngừng run lên, Chúc Cẩm cân nhắc cứ tiếp tục như vậy nàng sớm hay muộn gì cũng bị đông lạnh mà chết, nàng cũng không nghĩ ngợi nhiều, liền muốn đi về chỗ ở trong trí nhớ của Tân Tâm.
Nàng phải đi về thay quần áo!Kỳ thật nàng cũng muốn dạy dỗ Tân Hoàng rồi mới đi…… Nhưng người ta đã treo tên ở trước mặt Hoàng đế, còn được mấy vị hoàng tử theo đuổi, nàng vừa mới đến còn chưa có biết tình huống rõ ràng, hiển nhiên không thể đi lên liền đánh người.
Gặp gỡ loại người có bối cảnh như thế này, vẫn nên nhịn một chút, về sau lại thừa dịp không có ai mà trùm bao tải đánh nàng ta một trận, hiển nhiên càng thích hợp……Chúc Cẩm dự định nhịn,