A Dực nhìn đòn đánh đang lao tới, một thân ôm Ân A Lạp vào lòng.
Tên nhóc này bị vấn đề à?Ân A Lạp nắm vai A Dực kéo ra, mở ra trận pháp, một đòn tung ra va chạm tiền diện với đòn của hắc y nữ tử khiến cả hai bật lùi ra sau.“Tiểu tử xem chiêu!”Một thân hắc bồng khác từ phía sau đâm tới, huyễn kiếm trên tay hắn chuyển sang đỏ trong tức khắc, càng tăng thêm tốc độ lao đến.Khỉ thật! Lấy ít địch nhiều khác nào lấy trứng chọi đá, đòn không né nổi.Phập! Thanh kiếm cắm xuyên bả vai A Dực, huyễn kiếm nổ tạo ra một thanh âm choáng tai, A Dực ôm nàng trong lòng đáp đất.
Hắn đã nhìn thấy hắc bồng kia, nhưng căn bản không sử dụng được huyễn khí, chỉ có thể lao đến ôm nàng né tránh.Máu tươi văng tung tóe, dính cả trên mặt Ân A Lạp, dưới minh nguyệt, cảnh tượng càng thêm tàn huyết nhuốm bi thương.
Đồng tử Ân A Lạp dãn rộng, không rời khỏi vết thương một mảnh huyết nhục (máu me be bết) trên vai hắn.
Sương mờ hư ảo tràn vào bao phủ hoa viên, mang theo hồng quang mang (ánh sáng đỏ), không khí tràn mùi trầm hương pha tanh máu, khiến người ta không nhịn được mà buồn nôn.“Ân Nhi! Gia gia đến rồi!”Y Nhược lao đến, nhưng không thể nhìn thấy gì bên trong màn sương.
Y Lâm cũng nhíu chặt mày.
Hắn là kẻ có sức mạnh, nhưng hiện tại không xác định được vị trí của bất kì ai, hắn không ra đòn được.“Phong Càn Luân!”“Phong Càn Luân!”Hắc y nữ tử liên tục hô, nhưng sương mờ vẫn cứ thể bao chặt lấy hoa viên, khiến nàng không nhìn thấy gì cả.“A!”Tiếng tên hắc bồng vừa vang lên, không kịp cầu cứu đã đoạn khí (tắt thở), thi thể hắn từ sau bị quăng tới va vào lưng hắc y nữ tử khiến nàng cả kinh.
Cổ hắn bị cứa hơn nửa, phần cánh tay và bả vai nát bấy, máu vẫn còn bắn ra như mưa.“Ân Nhi! Mau giải trừ sương, gia gia vào cứu con.”Nghe tiếng đoạn tử của nam nhi, Y Lâm liền phán đoán ra sương mờ này là do Ân A Lạp tạo nên, nhưng hắn vẫn không dám xông vào.
Một bát tinh chiến sĩ như hắn dù không dùng nhiều huyễn khí, bất quá vẫn nhận ra năng lực của những người bên trong.“Ân biểu tỷ.
Tỷ mau giải trừ sương!”Ân A Lạp toàn thân huyết nhuộm, mâu tử (con ngươi của mắt) phát quang, sáng xuyên qua màn sương đang tan dần.
Huyễn khí bao quanh cơ thể nàng, tỏa ra áp lực xung quanh.Y Lâm giữ Y Nhược đang bị đẩy về sau, bản thân cũng phải đứng trụ, chôn chân vào đất.
Những người khác đều không chịu được gục xuống.
Yêu khí, không phải thứ con người có thể tự tiện chống đỡ được.Trong sương khói nhân ảnh tan, lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy hồ ly.
Tiếng chuông leng keng dưới minh nguyệt, thân ảnh nhỏ bé nhưng mang huyễn lực cường đại, hai tai nhọn hoắc chỉ thiên.“Thập nhị vĩ.”Y Lâm nhíu chặt mày, đồng tử dán chặt lên người Ân A Lạp.
Y là thập nhị vĩ trong truyền thuyết.Ân A Lạp từ từ bước đến gần hắc y nữ tử.
Những tên hắc đấu bồng khác sau mỗi bước chân nàng đi qua đều thổ huyết gục ngã.
Đôi