“Đi theo ta.” – vị thủ trưởng quay lưng lại với Ân A Lạp, bước thẳng vào trong.“Ân A Lạp” – Hạ Khương nhíu mày.
– “Cái tên này có chút quen thuộc...”Ân A Lạp liếc nhìn Hạ Khương, có lẽ hắn đã đoán ra vài phần.“Đây là hai vị kiểm dược sư giỏi nhất ở chỗ ta, tốt nhất ngươi nên mang ra thứ gì đó có ích.”“Thủ trưởng yên tâm, phiền hai vị xem giúp ta lọ đan dược này” – Ân A Lạp lôi từ trong túi ra một lọ đan dược trắng khắc ấn kí hình hồ ly nhiều đuôi, đặt lên hộp đựng trên bàn.“Đây là...” – Vị dược lão sư tiến lại gần.
– “Không thể nào.
Ngươi lấy thứ này ở đâu?!”Vị lão sư thiếu điều lao tới nắm áo cô mà lay, hoảng hốt cùng cực.
Ân A Lạp chỉ cười nhẹ không nói.“Chuyện gì?” – Vị thủ trưởng nắm áo lão dược sư kéo hắn đứng thẳng lên, thật mất mặt.Vị dược sư trẻ tuổi hơn xoay xoay lọ đan dược, nhìn kĩ ấn kí yêu hồ bên trên.“Ấn kí này là của Ân A Lạp, cả vùng Tây Vực không ai dám động đến hắn, chỉ cầu hắn vứt cho một thất bại luyện đan nào mà không được.
Tên nhóc này sao lại có đan dược của hắn, mà còn là tứ phẩm đan dược.
Có thể là giả...”“Vậy thì cứ kiểm định đi.”Vị dược sư trẻ tuổi bảo nô bộc mang vào một chậu nước, rồi thả bình dược vào, mùi thảo dược thoang thoảng bốc ra, ấn kí cũng theo đó sáng lên.“Không...Không thể nào, ngươi từ đâu mà có?” – Vị dược sư trẻ tuổi sững sốt lùi lại mấy bước.“Vậy các ngươi nghĩ Ân A Lạp là người như thế nào?”Thủ trưởng nhíu mày nhìn cô, đánh giá một lượt từ trên xuống rồi ngỏ kính ngữ.“Ân A Lạp đại nhân ghé qua lại không tiếp đón nồng hậu, thất lễ rồi.” – Hắn không phải không biết, Ân A Lạp ở Tây Vực không phải là người dễ đụng.“Tẩy Linh Đan” – Cô ngả người ra ghế, phẩy phẩy chiếc quạt – “Có thể hủy đi linh căn của một tam giai đạo sĩ, cũng có thể khiến người có phế linh căn loại bỏ đi bớt những linh căn dư thừa.”Không phải Tẩy Linh Đan đã thất truyền rồi sao? Vị lão dược sư bất ngờ đứng dậy cầm lọ dược mở ra xem, quả thật là Tẩy Linh Đan.
Vị thủ trưởng liếc nhìn hắn một cái, hắn liền đặt lọ dược xuống rồi cung kính báo.“Tẩy Linh Đan ở nước ta đã biến mất từ lâu, hiện tại xuất hiện lại, giá không dưới trăm vạn.”“Haha.
Thủ trưởng, ông phải bán giá cao cho ta rồi.” – Ân A Lạp cười sảng khoái, nháy mắt