Tô Diệp Tinh bị Lâm Nghêu lôi lôi kéo kéo đi biểu diễn một số tiết mục.
Sau đó Lâm Nghêu đã dốc toàn bộ sức lực nói với phòng phát sóng trực tiếp: "Tinh Tinh đang sáng lên dần đó, đã thấy chưa mọi người ?”
Khi đèn bật sáng, Lục Dã chậm rãi đi ngang qua cô, mang theo một chiếc giỏ có cái sườn màu đen, trong đó đã đựng sẵn một số loại rau, cái đáng nói là ánh mắt anh lướt qua cô như thể đang nhìn ——
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
24K cô bé ngốc nghếch |
Điều quan trọng nhất là khi anh đi ngang qua cô, bờ vai anh rung lên vì cười quá nhiều.
Tô Diệp Tinh: . . .
Ah.
Đây cũng là một kẻ ngốc | không có gì hơn cả.
Cô không nói gì mà chỉ nhìn Lâm Nghêu, Lâm Nghêu bị ánh mắt của cô làm cho giật mình, thế là cô ấy liền đặt bắp cải trong tay xuống: "Tôi, tôi đâu có làm gì đâu nhỉ.”
Có lẽ bởi vì ánh mắt tử thần của Tô Diệp Tinh quá rõ ràng, Lâm Nghêu theo bản năng gọi dựng Sầm Xuân đang đi phía sau lại, Sầm Xuân cũng từ phía chỗ của Lục Dã mà quay người lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Xuân Xuân, anh . . .”
Lúc này, Sầm Xuân nhìn thấy vẻ mặt của Tô Diệp Tinh có chút kỳ lạ, thế là anh ấy trả lời lại một tiếng “hả", coi như một câu trả lời cho Lâm Nghêu.
Lâm Nghêu: "Tôi cảm nhận được cái sự trả lời cho có của anh !"
Sầm Xuân nở một nụ cười tươi và rạng rỡ, sau đó dừng ngay lập tức và đi đến trước mặt Tô Diệp Tinh.
Lâm Nghêu: ". . ."
Được rồi.
Cô nhìn vào ống kính máy quay rồi nói: "Ngoài ở bên Tinh Tinh, tôi dường như không có mối quan hệ nào với người khác giới".
Cư dân mạng: [ha ha ha ha].
[Tam đồ à, không sao cả đâu, cô đã là một đại tiểu thư rồi mà. ]
[Sự khoan dung, nhẫn nại của đại tiểu thư dành cho cô quả thật h – không có giới hạn. ]
Trong phòng phát sóng trực tiếp sau này còn có câu, hỏi:
[Tại sao lại gọi Tô Diệp Tinh là đại tiểu thư vậy ? ]
[Bởi vì cô ấy chính là đại tiểu thư mà. ]
Không ai có thể đào ra được thân phận gia thế của Tô Diệp Tinh, nhưng chỉ cần nhìn chiếc vali của cô quay trúng ngày hôm đó, người ta có thể rút ra kết luận rằng "đây là một đại tiểu thư bước chân vào làng giải trí để chơi đùa thôi, và nếu cô ấy không thể lăn lộn được trong cái giới này, cô ấy sẽ về nhà và kế thừa công việc kinh doanh của gia đình".
Hơn nữa, khi lần đầu tiên Tô Diệp Tinh ra mắt, một số bạn học cũng đã lên tiếng, nói rằng từ khi còn nhỏ cô đã đi học bằng ô tô, trong nhà thậm chí còn có cả tài xế.
Mà điều quan trọng nhất chính là - - - -
Phong thái, khí chất và cách cư xử của cô thoạt nhìn là biết ngay cô được cả nhà chiều chuộng, chưa bao giờ phải để bản thân phải chịu uất ức, cho dù là trước ống kính.
Nhưng điều thần kì là ở chỗ khi cô hất cao cằm nhìn mọi người, cô vẫn cư xử một cách có trách nhiệm và khiêm tốn, không những không gây khó chịu mà còn khiến người ta cảm thấy cực kì đáng yêu.
Chắc là do khuôn mặt đó quá mê hồn.
Cư dân mạng đều nghĩ như vậy.
Còn ở bên này Sầm Xuân đã đi đến trước mặt Tô Diệp Tinh.
Cái kệ lại quá nhỏ, khi anh ấy đi qua thì không gian bị chật cứng một lúc.
"Có chuyện gì vậy, Xuân Xuân ?"
Tô Diệp Tinh cố gắng quản lý một vài biểu cảm trên khuôn mặt mình và mỉm cười.
Sầm Xuân cảm thấy trước mắt như có một mảnh mùa xuân lướt qua, không khỏi chớp mắt một cái, chợt nhớ tới mình muốn nói cái gì, liền nói: "Tinh Tinh, tôi hỏi cô nha . . ."
Anh cúi người xuống, hạ giọng: "Cô và anh Lục là có quan hệ gì vậy ?"
[! ! ! ]
[Đợi đã, đợi, đợi đã, cái này đi hướng nào vậy? Cp Xuân Tâm cũng muốn sống dậy à ? ]
[ Các người có bí mật gì mà tôi không nghe được sao, để tôi nghe với, tôi cũng muốn nghe nữa mà. ]
Phòng phát sóng trực tiếp giống như một hòn đá khuấy động hàng ngàn con sóng.
Tô Diệp Tinh cảm thấy rất sửng sốt trước câu hỏi của Sầm Xuân.
"Làm. . . làm sao vậy ?"
Tô Diệp Tinh tự nghĩ, chẳng lẽ là mối quan hệ yêu đương rồi sau đó chia tay của cô và Lục Dã đã bị bại lộ rồi sao ?
Sầm Xuân nói, "Cô có biết là . . ."
Anh mím môi, có vẻ hơi căng thẳng, "Vừa rồi anh Lục nói gì với phòng phát sóng trực tiếp không ?"
"Anh ta đã nói cái gì ?"
Tô Diệp Tinh lặp lại một cách máy móc.
Sầm Xuân không tự chủ được lại nhớ về cảnh vừa rồi.
Trong khung cảnh với những cái kệ đựng đồ đầy màu sắc trên kệ, Lục Dã một tay đút túi, một tay cầm cái giỏ màu đen, uể oải nhìn màn hình: "Ồ, muốn tôi khoe cơ bụng cũng không phải là không thể. . ."
Lục Dã tựa hồ nhớ tới cái gì, cười nói: "—— Thế thì bảo Tô Diệp Tinh giành được vị trí đầu tiên trước đi."
Sầm Xuân bây giờ lại nhớ lại nụ cười đó.
Sầm Xuân chỉ cảm thấy trong nụ cười đó ẩn chứa một chút tà ác, một chút trêu chọc, nhưng anh ấy cũng cảm thấy rằng. . .
Ah.
Không thể nói ra được.
Về ý nghĩa ẩn giấu giữa hàng lông mày của Lục Dã, ngay cả chính Sầm Xuân, một người đàn ông thẳng như cây thước sắt, khi nhìn thấy chúng cũng không thể kìm được tim đập thình thịch.
Anh Lục không hổ danh là một vị ảnh đế có thực lực !
Tô Diệp Tinh thấy biểu cảm nhìn cô của Sầm Xuân ngày càng kỳ lạ, vì vậy Tô Diệp Tinh không kiềm được mà nhích lại gần: "Sao vậy ? Lục Dã đã nói gì thế ?"
Màn hình khung chat ngay lúc này chính là——
[Á, à, a cô ấy gọi anh ấy là Lục Dã kìa ! Cô gọi anh là Lục Dã kìa ! Lộ rồi lộ rồi chứ gì. ]
[Đúng vậy, trước đây rõ ràng một câu là Lục lão sư, nửa câu cũng Lục lão sư, những người khác đều gọi anh ấy là Lục ca ca hoặc là Lục lão sư, chỉ có mỗi Tô Diệp Tinh gọi anh là Lục Diệp, đây có thể chứng minh cái gì đây ? ]
[Chứng minh đó là tình yêu. ]
Sầm Xuân khóe miệng mấp máy, cuối cùng không nói gì, gãi gãi đầu: "Buổi tối đợi đến khi lấy được điện thoại sẽ biết thôi."
Tô Diệp Tinh: ". . ."
ĐƯỢC RỒI
Xuân Xuân.
Anh xong rồi.
Bây giờ anh biến thành người đáng ghét như cái tên Lục Dã kia rồi đó.
“Ồ, Sầm lão sư, vậy. . . gặp lại sau nhé?” Cô cười với anh, kéo Lâm Nghêu đang đung đưa bên cạnh và nói: “Đi, chúng ta đến một nơi khác để quay phát sóng trực tiếp.”
"Ồ, ồ, được, được." Lâm Nghêu nhìn trái nhìn phải, vẫy tay, nhẹ giọng nói: "Tạm biệt."
Sầm Xuân vẫy tay: "Tạm biệt."
Chỉ là không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ nhìn thấy mỗi Tô Diệp Tinh đang kéo Sầm Xuân đi.
Một lúc sau, anh ấy nói với máy quay: "Tinh Tinh có vẻ. . . tức giận rồi ?"
[He he he he he he he tên của anh phải là trực nam ngốc nghếch.]
[Rốt cuộc là anh ấy nói gì mà khiến Tinh Tinh tức giận vậy.]
[Không, nhìn vào câu cuối cùng, thì phải là anh ấy không nói gì cả mới đúng. Nói thật, tôi có thể hiểu cho Tinh Tinh đấy. Tôi cũng ghét những người nói một nửa chừa lại một nửa rồi bỏ đi, sẽ rất khó chịu. . .]
…
Trong khi chị Lưu vừa quan sát chiều hướng của phòng phát sóng trực tiếp, vừa đang lướt qua báo cáo về dữ liệu mới nhất của Tô Diệp Tinh do đội gửi đến, sau khi xem xong, cô ấy tháo kính ra, dụi mắt và hét lên: "Tiểu An ! Làm cho chị một cốc cà phê nhanh lên."
Gần đây, tiểu An không cần đi theo Tô Diệp Tinh, nên tạm thời được chị Lưu tuyển dụng làm trợ lý cuộc sống của mình.
Tiểu An "à" lên một tiếng, một lúc sau cô bưng tách cà phê lên, chị Lưu nhấp một ngụm, hương vị đậm đà êm dịu, chị Lưu liền cảm khái Tô đại tiểu thư đúng là biết thưởng thức, trợ lý mà cô chọn quả thật là tốt hơn so với những người khác.
Thấy Tiểu An còn chưa đi, liền hỏi: "Có chuyện gì sao ?”
Tiểu An nhìn báo cáo của chị Lưu trên bàn và hỏi: "Chị