Khi bầu không khí, tình hình trong giới giải trí ngày càng căng thẳng, phát ngôn của các nhân vật của công chúng cũng sẽ phải trở nên thận trọng hơn trước.
Với hành động đưa ra thông báo chính thức như vậy của Tần Lộ Lệ, điều đó có nghĩa là cô đã ký hợp đồng xong xuôi với tổ chương trình.
Việc cô tham gia ghi hình cho chương trình tình cảm lãng mạn là điều chắc chắn như đinh đóng cột.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần này, ngay cả khi không có bất kỳ phát ngôn không liên quan nào khác, nó dường như đã chốt lại những tin đồn được tiết lộ trước đó——
Trong số những tiết lộ nặc danh, nếu có ba điểm là đúng.
Thế thì, đối với bảy điểm còn lại, công chúng đương nhiên cũng sẽ mặc định suy luận nó là đúng.
[Mẹ ơi! Tần Lộ Lệ thật sự là bạch nguyệt quang của ảnh đế sao? Bất ổn thật đấy. ]
[Tôi vốn còn từng nghĩ rằng chuyện Lục Dã chịu quay mấy chương trình hẹn hò là thái quá, thế mà con mẹ nó anh ấy còn mở cửa cho sự thái quá, nhưng bây giờ hmmm hoàn toàn có lý. Hóa ra ảnh đế của chúng ta cũng là một người bình thường gặp rắc rối trong tình yêu thôi. ]
[Tôi yêu anh ấy một cách không thể giải thích được. ]
...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yêu đương cái quỷ gì.
Tô Diệp Tinh ngồi suy nghĩ rồi quyết định gọi điện cho chị Lưu.
"Chuyện là thế nào vậy chị Lưu, lần này là bị người ta cố tình cắt sao?" Khi điện thoại có người bắt máy, giọng nói của Tô Diệp Tinh lộ ra một chút ý cười.
Chị Lưu vừa nghe đã biết tâm trạng của cô cũng không coi là quá tệ.
"Em không tức giận?"
“Đáng giận.” Tô Diệp Tinh lên tiếng, như thật mà cũng như giả: “Chị Lưu, bánh kem béo bở chị vẽ cho em cũng mất rồi, sao chị không cho em một kỳ nghỉ nhỉ?”
“Bánh còn chưa chia, làm sao mà em biết là cũng mất chứ?” Chị Lưu nói: “Chờ một chút, để chị đi nghe điện thoại cái đã, lát nữa chị lại gọi điện lại cho em.”
Chị Lưu có vẻ rất bận rộn, chưa kịp nói mấy câu đã vội vàng cúp điện thoại.
Tô Diệp Tinh thở dài bất lực khi nghe thấy tiếng "bíp" phát ra từ cái loa của điện thoại.
Lục đại gia gia nằm ở dưới chân cô liếc nhìn cô một cái rồi lại gục đầu xuống sàn.
Điện thoại vẫn còn đang reo lên.
Trình Mạc vẫn đắm chìm trong sự phấn khích, gửi từng tin nhắn một.
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [Ôi chao, Tinh Tinh ơi, tớ thất tình rồi, Tần ma ma đã chính thức tuyên bố sẽ lên chung chương trình hẹn hò với nam thần của tớ rồi! ]
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [ Nam thần của tớ bị làm sao vậy, anh ấy bị mù sao? ]
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [Thế còn cậu! Cậu nói xem, nhìn cậu đi, Tinh Tinh, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, thậm chí còn quay một bộ phim với Dã ca ca của tớ nữa, lửa gần rơn, nhưng lại không có gì xảy ra, một nhan sắc tuyệt vời của nhân gian như vậy, ngay cả khi chỉ ngủ với nhau một đêm thôi cũng tốt biết mấy rồi, thế mà cuối cùng lại để cho cái tên họ Tần kia phỏng tay trên...]
Tô Diệp Tinh nhìn những tin nhắn liên tục nhảy lên tượng trưng cho trái tim sôi sục của cô gái, suy nghĩ một lúc rồi cô gửi một tin nhắn.
Tô Tô: [Nói cho cậu biết một bí mật. ]
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [ Bí mật gì? ]
Tô Tô: [Dã ca ca của cậu, lần đầu tiên của anh ta là của tớ. ]
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [! ! ! ]
Ngay sau đó, điện thoại rung lên hai tiếng, giống như Trình Mạc đang kích động, cơn sục sôi trong lòng.
Một đóa hoa lài tươi đẹp: [ Đúng đúng đúng, bộ phim đầu tay lúc mới ra mắt của Dã ca ca tớ là quay cùng với cậu mà, là cậu giúp anh ấy phá vỡ khoảng cách, cậu giỏi lắm, cậu vĩ đại. Cô gái à, đã lỡ mơ mộng rồi mơ tới luôn đi có được không vậy? ! ngoáy mũi.jpg. ]
Tô Diệp Tinh trong lòng thầm nói nói, không tin thì quên đi.
Lần đầu tiên của Lục Dã không chỉ là của cô.
Nhiều lần sau đó, cũng là của cô đấy.
Nếu mà nói đến thì năm đó đơn giản là Lục Dã vẫn còn quá trẻ.
Cô nghĩ rằng với vẻ ngoài của anh, anh phải có kinh nghiệm tình cảm phong phú lắm rồi.
Nhưng bây giờ cô vẫn nhớ như in rằng lần đầu tiên anh thậm chí còn không tìm đúng chỗ.
Giống như bất kỳ thanh niên bình thường nào trên thế giới này, đối mặt với thân hình nở nang của cô gái trước mặt, anh vừa xấu hổ vừa lúng túng.
Màu đỏ mơn man cháy từ má đến tận mang tai của Lục Dã.
Mồ hôi chảy xuống từ lông mày rồi lại đến sống mũi của anh, cuối cùng là chạm vào đôi môi của cô.
Tay anh run rẩy, nhưng cơ thể anh lại nóng bừng.
Mọi thứ đều trở nên nóng bỏng.
Trong ngày hè nóng oi bức ấy, dù ở cạnh nhau như sắp bốc hỏa, họ vẫn nhất quyết một hai phải dính lấy nhau, chân tay đan hòa vào nhau, lúng túng ngại ngùng, lộn xộn, nhưng lại không hề cảm thấy thỏa mãn, da thịt như muốn phình to ra. Cả hai người họ đều như khao khát được gần gũi đối phương hơn, nhưng dù gần gũi đến đâu cũng không thể cảm thấy đủ.
Vì vậy, nó chỉ có thể mãnh liệt hơn và nhiệt tình hơn.
Đây cũng là lần đầu tiên cô làm điều này với Lục Dã, cô lột bỏ lớp da đẹp đẽ nhưng ẩn chứa bên dưới lại là dụ.c vọng nguyên thủy và dồi dào nhất, rất hung dữ và man rợ, nhưng tất cả những điều này lại khiến anh càng thêm say mê cô.
Cô được cảm nhận hương vị bằng cách tiếp xúc nguyê thủy nhất.
Nghĩ theo cách này, cô cũng cảm thấy bản thân không thực sự thua lỗ.
Suy cho cùng thì những lần sau này Lục Dã cũng rất biết cách làm.
Cô cũng không biết đến cuối cùng là ai chiếm hời ai nữa.
...
Tô Diệp Tinh lại đi rửa mặt, sau đó thì chị Lưu lại gọi lại.
"Đúng vậy, Tần Lộ Lệ đã ký hợp đồng với tổ chương trình." Chị Lưu nói thẳng, "Đem vốn vào đoàn, kinh phí là 50 triệu."
"Ồ wow, cực kì có tiền." Tô Diệp Tinh nói.
"Hiểu rồi."
Cô đang định cúp máy.
Còn cô của bây giờ cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa cũng sẽ không bao giờ bỏ ra 50 triệu để yêu đương với Lục Dã.
Năm mươi triệu nhân dân tệ chắc chắn là không được.
“Khoan hẵn cúp máy đã,” chị Lưu nói, “Ngày mốt chị và em sẽ đến thành phố Định, trực tiếp ký hợp đồng.”
Tô Diệp Tinh trợn to hai mắt: "Ý của chị là sao?"
"Quy tắc tổ tiết mục đã thay đổi, lúc vào thamgia chương trình không bắt buộc phải ghép cặp đôi một một, mà là khách mời được quyền tùy ý lựa chọn, cho nên. . . " Trong giọng nói của chị Lưu còn mang theo ý cười nói: "Nếu như cô ta có thể lên chương trình thì em đương nhiên cũng có thể."
"Điều quan trọng nhất là Tần Lộ Lệ phải đem vốn vào mới có thể lên quay, còn em thì ..."
"Phí ký hợp đồng là 20 triệu."
Chị Lưu hỏi cô có muốn đi hay không, Tô Diệp Tinh hai mắt trợn lên.
"Đương nhiên," cô ngọt ngào nói, "Hai mươi triệu."
"Ừm, với lại thông báo chính thức đầu tiên của Tần Lộ Lệ, chị nghĩ em và Lục Dã nên là người cuối cùng," Chị Lưu nói, "Hiểu chưa?"
Tô Diệp Tinh "ừm" một tiếng.
Chị Lưu: "Hiểu rồi, sao còn không đi ngủ đi? Ngày mai còn phải quay quảng cáo."
Tô Diệp Tinh ngọt ngào nói: "Chị Lưu, chị là tốt nhất, chị biết trên đời này em yêu chị nhất mà đúng không?"
Chị Lưu đương nhiên là không tin.
Cô gái này trời sinh đã có cái miệng giả dối, khi vui thì có thể dỗ dành bạn, khi không vui thì có thể vứt bạn đi như chiếc giày.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng giọng nói của cô cuối cùng cũng dịu đi: “Đừng nịnh nọt nữa, mau đi ngủ đi.”
"Em biết rồi, thế thì tạm biệt nhé chị Lưu."
"Đợi đã," Chị Lưu như chợt nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên gọi Tô Diệp Tinh và hạ giọng, "Em nói xem Tần Lộ Lệ và Lục Dã thực sự ..."
Cô ấy cũng coi như biết được chút ít trong câu chuyện giữa Tô Diệp Tinh và Lục Dã.
Sau khi bộ phim truyền hình đầu tiên của Tô Diệp Tinh và Lục Dã được phát sóng, Tô Diệp Tinh đã trở nên nổi tiếng, khi đó cũng có rất nhiều công ty muốn ký hợp đồng với cô.
Nhưng cô dường như không có ý định tiếp tục quay phim, và đã lặng đi một khoảng thời gian.
Sau đó, cô lại đột nhiên chạy đến Vũ Hoàn rồi tự tiến cử mình, nói rằng cô muốn theo con đường ca hát.
Chị Lưu đương nhiên nhận ra cô bé đến tự giới thiệu mình là nữ chính của một