Lúc xế taxi dừng ở cửa tiểu khu điện thoại trong túi Hứa Thanh Du vừa vặn vang lên.
Cô vừa xuống xe vừa đưa tay vào túi mò tìm điện thoại nhìn, thì thấy là Tần Niên gọi đến.
Vừa nãy Tần Niên lướt đọc tin tức trên mạng thấy mọi người trên mạng bàn tán ồn ào rôm rả, không nghĩ tới lại nhìn thấy tin tức liên quan đến cô và Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du đi nép vào một bên vài bước sau đó mới nhận điện thoại.
Còn chưa đợi Hứa Thanh Du nói câu nào thì bên Tần Niên đã ào ào nói trước: “Tình huống là như thế nào vậy đại tỷ, hai người các cậu đây là đang công khai rắc cẩu lương sao.”
Hứa Thanh Du cười hai tiếng: “Đâu có ai nghĩ là sẽ vậy đâu, mới đầu chỉ nghĩ là sẽ lặng lẽ chút thôi, kết quả mới đó đã bị người khác phát hiện ra rồi, nhưng mà rõ ràng là lúc ấy mình đã ăn mặc rất kín rồi đấy chứ.”
Tần Niên thở dài một hơi: “Đâu phải là cậu bị nhận ra đâu chứ, rõ ràng là Ninh Tôn bị nhận ra mà, cậu ăn mặc kín như nào thì có quan hệ gì?”
Tần Niên nói câu này thật sự là như đâm vào tim, Hứa Thanh Du lập tức im lặng.
Sau đó Tần Niên còn nói: “Mình nhìn những bức ảnh mà người kia phát lên cảm thấy cậu và Ninh Tôn thật sự rất ngọt ngào đấy.”
Nói xong cô ấy chẹp chẹp miệng: “Lúc trước mình đến chỗ cậu chơi, thấy hai người các cậu động tác hai bên không giống bây giờ, sao mà mới một thời gian không gặp mà hai người các cậu lại phát triển tốt lên nhanh vậy.”
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn Ninh Tôn, thấy Ninh Tôn đã trả xong tiền xe đang đi về phía cô.
Cô nói: “Lúc cậu đến đúng lúc trùng hợp, hai người bọn mình vừa mới cãi nhau được mấy ngày, nên là không được tự nhiên.”
Tần Niên có chút bất ngờ: “Thật hay giả vậy, hai người các cậu lúc đó đang chiến tranh lạnh à, ôi, ôi, mình không phát hiện được chút nào luôn á, chỉ là cảm thấy có lẽ hai người bọn cậu ở trước mặt mình ngại nên không muốn biểu hiện ra quá ngọt ngào, qua loa cho có, còn tưởng là hai người các cậu lo lắng cho mình sợ mình tủi thân, hoá ra là do hai người các cậu cãi nhau.”
Ninh Tôn vừa lúc đi tới, khoác tay lên vai ôm nhẹ Hứa Thanh Du: “Ai gọi tới vậy?”
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn anh: “Tần Niên, do nhìn thấy tin tức trên mạng nên gọi đến hỏi thăm.”
Ninh Tôn đưa tay còn lại ôm lấy khoé miệng, bất đắc dĩ cười cười: “Hiện giờ mạng lưới thông tin phát triển nhanh quá, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa, một chút riêng tư, bí mật cũng không có.”
Hứa Thanh Du nói một câu cũng đúng thế, sau đó lại nói với Tần Niên ở bên kia điện thoại: “Yêu đương cùng với người nổi tiếng đúng là không có chút cảm giác thần bí nào cả.”
Tần Niên ở đầu bên kia hít vào một bục khí lạnh, tức giận nói: “Hai người các cậu đủ rồi đấy, cách một màn hình điện thoại còn rắc cho mình một đĩa thức ăn cho chó, sao lại không chiếu có cho cái thân tàn cô đơn là mình chút nào vậy?”
Sau khi nói xong cô ấy lại lập tức hỏi: “Hai người các cậu tình cảm đã tốt như vậy rồi, có phải cũng muốn chuẩn bị tiến thêm bước nữa không?”
Việc tiến thêm bước nữa này thì còn hơi xa, hiện tại sự nghiệp của Ninh Tôn đang ở thời kỳ đỉnh cao, nhất định là không thể có động tĩnh gì quá lớn.
Chuyện hai người bọn họ yêu đương như này đều là nói lung tung cho qua, bên phía công ty có khi còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cái chuyện kết hôn thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
Công ty có thể cho phép bọn họ yêu đương, nhưng tuyệt đối sẽ không cho phép Ninh Tôn kết hôn.
Yêu đương và kết hôn là hai việc hoàn toàn khác nhau, nó không phải là vấn đề có thể đặt ngang được.
Tần Niên hẳn là cũng hiểu điểm này, cho nên sau khi nghĩ nghĩ chút thì thở dài một hơi: “Mặc dù nói yêu đương với người nổi tiếng là chuyện mà rất nhiều người ao ước, nhưng suy nghĩ đến một vài khía cạnh thì cũng có nhiều phiền não.”
Không phải chính là thế sao, hiện giờ Hứa Thanh Du đã trải nghiệm rõ ràng, rất rõ ràng.
Chí ít hai người yêu đương lại không thể quang minh chính đại cùng nhau ra bên ngoài đi lại chơi bời.
Lùi thêm một vạn bước nữa, không nói đến chuyện yêu đương thì cô và Ninh Tôn cũng không thể trắng trợn bỏ qua việc ở bên ngoài, để mà có tên tuổi như vậy thật sự là làm cho người ta vừa yêu vừa hận.
Tần Niên và Hứa Thanh Du không nói thêm nhiều nữa, bên chỗ cô ấy cũng vừa tầm tan làm nên thu dọn đồ để trở về ký túc xá.
Nói dài dòng thêm mấy câu cũng không có tác dụng gì nên cô ấy liền cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du đi theo Ninh Tôn đi vào trong tiểu khu, hai người vừa mới đi đến sảnh dưới lầu, điện thoại của Ninh Tôn vang lên.
Lần này là chị Thái gọi điện thoại đến.
Hứa Thanh Du và Ninh Tôn cũng nghĩ tới chị Thái sẽ gọi điện tới hỏi chuyện.
Dù sao thì đứng trên lập trường của công ty mà nhìn thì tình cảm của hai người bọn họ là giả, ở trên màn ảnh giới thiệu hay quảng cáo hình ảnh chút thì không có gì là lạ, bây giờ hai người bọn họ lại âm thầm đi ra ngoài phát đường, bên chị Thái xem ra có khả năng cảm thấy hơi quá rồi.
Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn một lát, mím môi lắc đầu bất đắc dĩ sau đó thì đi vào trong tiểu khu.
Ninh Tôn ở bên ngoài nhận điện thoại của chị Thái.
Ngược lại chị Thái không tức giận gì, chỉ là không đoán được rốt cuộc là bên phía Ninh Tôn đang xảy ra chuyện gì, cho nên chị ấy mở miệng là hỏi luôn: “Chỗ cậu và Tiểu Du có chuyện gì xảy ra vậy, sao lại bị người ta chụp được thế, hai người các cậu đi khu vui chơi?”
Ninh Tôn ừ một tiếng, nói chuyện nửa thật nửa giả: “Ở trong nhà suốt thấy không có ý nghĩa