Hứa Thanh Du và mẹ Ninh quay bước trở về nhà, lần này mẹ Ninh không cùng cô trở về mà chia tay nhau trên đường đi, ai về nhà nấy.
Hứa Thanh Du vừa ngân nga mấy câu hát vừa rảo bước trở về, kết quả lúc nhập mật mã khoá cửa, âm thanh rắc rắc của tiếng mở cửa vừa vang lên, từ bên trong bổng nhiên vươn ra một cánh tay trực tiếp kéo cô vào.
Sau đó, cánh cửa đóng sầm lại.
Hứa Thanh Du chưa kịp phản ứng xem chuyện gì đang xảy ra đã bị Ninh Tôn ấn người vào cánh cửa.
Người của Ninh Tôn ép lấy cô, giọng nói kề sát bên tai “Em gặp soái ca rồi à?”
Hứa Thanh Du nhịn cười, cô vẫn cứng miệng “ Đúng rồi, em gặp được soái ca rồi, so với anh đẹp trai hơn nhiều đó.”
Buổi trưa hai người đã có đã cùng nhau làm chuyện đó một trận rồi nên cô không tin Ninh Tôn bây giờ vẫn còn thừa sức lực như vậy.
Ninh Tôn cũng nhìn ra được ý tứ trong mắt của Hứa Thanh Du, cuối đầu cắn vào cổ Hứa Thanh Du một cái, lực cắn cũng khá mạnh, vị trí ở chỗ rất dễ nhìn thấy.
Hứa Thanh Du kêu lên một tiếng, nhanh chống đẩy Ninh Tôn ra “Anh cố ý đúng không?”
Nói rồi cô nhanh chống đi vào nhà vệ sinh.
Ninh Tôn vẫn đứng ở cửa, quay người nhìn theo bóng lưng Hứa Thanh Du rồi cười, “ Để anh xem soái ca nào nhìn thấy vết tích trên cổ của em mà vẫn còn muốn ve vãn không.”
Hứa Thanh Du đứng trong nhà vệ sinh kéo cổ áo ra xem vết cắn vừa rồi.
Tên cẩu nam nhân này đúng thật là miệng không lưu tình, vừa cắn xong thì để lại dấu ngay lập tức rồi.
Hứa Thanh Du có chút ai oán trong lòng, vốn dĩ trên cổ cô đã có một dấu rồi, bây giờ lại thêm một cái mà còn ở vị trí dễ nhìn thấy như vậy.
Cô làm sao mà gặp mọi người đây?
Hứa Thanh Du tức giận đi ra khỏi nhà vệ sinh, kết quả nhìn thấy Ninh Tôn đứng cách cửa nhà không xa, nhìn cô mà cười ha ha.
Cái bộ dạng này thật không biết làm người ta tức đến mức nào.
Hứa Thanh Du vốn dĩ muốn cùng anh ta nói chuyện nghiêm túc, kết quả vừa nhìn thấy dáng vẻ đó của anh ta cô liền trực tiếp bổ người đến.
Ninh Tôn đưa tay ra đón lấy cô, rồi hai người lùi dần lùi dần, lùi đến chỗ sô pha.
Hứa Thanh Du dùng lực ấn Ninh Tôn xuống sô pha, sau đó trở người ngồi lên người anh ta.
Cô véo vào cổ Ninh Tôn rồi nói “ Anh tuổi chó đúng không, mở miệng là cắn người.”
Ninh Tôn đưa tay lót dưới đầu, dáng vẻ nhìn vô cùng lười biếng nói “Sao nào, để anh xem em xấu hổ thế nào khi ra ngoài gặp soái ca.”
Hứa Thanh Du mạnh tay hơn một chút, thể hiện một chút giận giữ “Em véo chết anh, sau đó đi tìm người khác.”
Sắc mặt Ninh Tôn hơi đỏ một chút nhưng anh vẫn không nhượng bộ, còn hơi nâng cằm của mình lên để Hứa Thanh Du véo cho tiện.
Anh nói, “Nếu muốn tìm người khác thì em giết anh trước đi.”
Hứa Thanh Du nhìn dáng vẻ của anh thì có chút không nỡ ra tay rồi, ngược lại còn có chút buồn cười.
Cô thu lại lực tay, nhưng người vẫn ngồi trên người Ninh Tôn, “ Em tìm người khác không tốt sao, anh có thể quay lại với Nam Nhạc.”
Hứa Thanh Du nói xong còn thêm vào một câu, “ Nếu như anh và Nam Nhạc bên nhau, những ngày tháng sau này của anh chắc chắn vô cùng thoải mái, cô ấy có thể kéo về cho anh rất nhiều tài nguyên, giúp anh một bước lên trời.
Còn có thể đưa anh lên những bìa cao cấp, giúp danh tiếng của anh vươn xa hơn nữa.”
Ninh Tôn biết rằng trong lòng Hứa Thanh Dù vẫn còn vướng mắc chuyện của Nam Nhạc nên cười lên một tiếng “ Anh mà cần cô ấy sao, chỗ nào thể hiện anh cần cô ấy chứ?”
Nhắc đến Nam nhạc khẩu khí của anh ta không được tốt cho lắm, “ Anh không có cô ấy cũng có thể đi từng bước từng bước được, em chỉ thấy được lợi ích khi anh ở cùng cô ấy, chưa nghĩ qua loại phụ nữ như vậy, sau khi ở bên nhau có biết bao nhiêu phiền phức.”
Hứa Thanh Du cười nhẹ một tiếng, vẫn cố hết sức giữ giá cho bản thân, “ Anh nói thì nói vậy thôi, ai biết được trong lòng anh đang nghĩ gì chứ?”
Ninh Tôn nghe được lời này lập tức nhõm người dậy “ Anh nghĩ gì chẳng lẽ em không rõ hay sao?”
Hứa Thanh Du lúc này không sợ anh ta mà nói “ Em đúng là không tin anh vẫn còn đủ sức lực đó.”
Ninh Tôn ngay lập tức bật cười, “ Đúng là bị em vắt kiệt sức rồi.”
Hai người trước đó thực sự vận động quá hăng hái rồi, Ninh Tôn dù có mình đồng da sắt thì cũng chịu không nổi nữa.
Kiểu người một