Chuyện này liên quan đến bản thân và Hứa Thanh Du cho nên Ninh Tôn không giấu giếm gì.
Anh ta đã nói muốn đi nhà Hứa Thanh Du gặp mặt ba mẹ thì đương nhiên anh ta không sợ bị người khác biết chuyện hai người bọn họ là yêu đương thật sự.
Cho nên Ninh Tôn không giấu diếm một chuyện gì với chị Thái.
Anh ta nói chuyện của bản thân và Hứa Thanh Du, anh ta cũng nói cho dù phải đối mặt với những khó khăn gì anh ta cũng sẽ không buông tay.
Chẳng qua thái độ của chị Thái trái lại rất tốt, dường như cô ta đã biết mờ ám giữa hai người bọn họ cho nên sau khi nghe Ninh Tôn thẳng thắn mọi chuyện thì thái độ của cô ta cũng không thay đổi gì quá lớn.
Ninh Tôn nhớ rõ chị Thái nói trong điện thoại là, trong tình huống bình thường một đôi nam nữ ở chung như thế thì nhất định cũng sẽ nảy sinh tình cảm, cho nên cô ta cũng không suy nghĩ gì nữa.
Ninh Tôn cảm thấy chị Thái nói lời như vậy thì chắc là đã tiếp nhận quan hệ của hai người bọn họ.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh mở to hai mắt nhìn, “Ý của anh là chị Thái khá thích chuyện hai chúng ta ở bên nhau?”
Ninh Tôn gật đầu một cái, “Anh nghe giọng của chị ấy thì là như vậy.
Anh nói hai chúng ta thật sự ở bên nhau, hình như chị ấy thở dài một hơi.”
Thật ra Ninh Tôn cũng có thể phân tích ra tâm lý của chị Thái.
Anh ta và Hứa Thanh Du đã công bố cho bên ngoài biết là người yêu của nhau, nếu như là giả thì một ngày nào đó phải xử lý các vấn đề xảy ra tiếp theo.
Ví dụ như còn phải tìm một thời điểm thích hợp để tuyên bố hai người bọn họ đã chia tay, rồi phải đối mặt với ảnh hưởng và danh tiếng sau khi thông báo chia tay nữa.
Mà nếu như hai người bọn họ yêu giả thành thật thì không cần suy xét đến những chuyện sau này đó nữa, hai người ở cạnh nhau cũng càng thật hơn, sẽ không bị người khác phát hiện ra chỗ nào đáng nghi.
Bây giờ Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đã được công chúng bên ngoài tiếp nhận cho nên hai người thật sự trở thành người yêu của nhau trái lại có thể tránh được rất nhiều chuyện phiền phức.
Hứa Thanh Du chậm rãi gật đầu, “Nói như vậy hình như cũng là thật, em vẫn luôn sợ chị ấy biết rồi sẽ có ý kiến với em.”
Hình như chị Thái cũng không có ý kiến gì, cô ta còn trêu chọc mấy câu trong điện thoại nữa là.
Thật ra cô ta cũng chỉ lo lắng giống như mẹ Ninh trước đó, cũng chỉ sợ hai người bọn họ không chú ý mà làm ra mạng người.
Bây giờ Ninh Tôn đang trong giai đoạn sự nghiệp lên cao, có bạn gái thì được nhưng nếu thật sự kết hôn thì vẫn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với người hâm mộ.
Công ty bên kia cũng có cân nhắc riêng.
Thật ra không cần những người này nhắc nhở, bây giờ Ninh Tôn vẫn chưa muốn có con.
Không phải anh ta không thích mà là anh ta còn muốn cho hai người ở riêng một thời gian nữa.
Lúc trước anh ta thấy Cố Tư và Trì Uyên mang theo con, mặc dù hai người bọn họ không đến mức tay chân luống cuống nhưng phần lớn sức lực đều dùng để chú ý con.
Mặc dù Ninh Tôn thích con nít nhưng anh ta càng thích Hứa Thanh Du chú ý bản thân nhiều hơn.
Anh ta và Hứa Thanh Du còn chưa bên nhau đủ, anh ta còn muốn tạo không gian riêng cho hai người thêm chút thời gian nữa.
Ninh Tôn đã bảo đảm chuyện này nên chị Thái cũng yên tâm.
Ninh Tôn mở miệng, “Trước sau gì cũng chỉ nói chút chuyện này.
Yên tâm đi, tạm thời trước mắt thì chị Thái vẫn là thật sự coi trọng hai chúng ta.”
Công ty thì đương nhiên hi vọng hai người bọn họ thời gian yêu đương kéo dài một chút, sau đó cuối cùng có thể tu thành chính quả.
Nếu là như vậy thì sẽ giúp ích rất lớn cho danh tiếng của Ninh Tôn.
Lúc này Hứa Thanh Du mới dựa cả người vào ngực Ninh Tôn, “Dọa em một trận.”
Ninh Tôn bật cười ra tiếng, “Bây giờ mới biết sợ, lúc em đăng vòng bạn bè nghĩ gì thế?”
Hứa Thanh Du chậm rãi thở dài một hơi, làm bộ nói, “Xúc động nhất thời thôi.”
Đúng là lúc ấy cô ta đang bốc đồng.
Cô ta ngồi ở chỗ chờ trong sân bay, bởi vì say xe nên không dễ chịu lắm, sau đó cô ta lại nghĩ tới chuyện của Nam Nhạc.
Cả thân thể và trong lòng đều không thoải mái thế là rất mong có thể thông báo cho cả thế giới biết Ninh Tôn là của cô ta.
Nhưng nếu hỏi cô ta có hối hận hay không, vậy đương nhiên là cô ta không hối hận.
Lúc cô ta làm chuyện này cũng đã nghĩ đến hậu quả.
Hai người bọn họ ôm nhau như thế trong chốc lát, sau đó hai người định ra ngoài đi dạo một chút.
Ngày mai Ninh Tôn sẽ phải đi công ty, sau đó anh ta phải vào đoàn làm phim để chuẩn bị trước lễ khởi động máy.
Hứa Thanh Du cũng định ngày mai đi làm bên công ty, hai người bắt đầu phải trải qua thời gian cách xa nhau vào ban ngày.
Hai người bọn họ nắm tay nhau đi xuống lầu dạo một vòng trong khu dân cư.
Ninh Tôn đeo khẩu trang và đội mũ, chẳng qua cho dù anh ta giấu như vậy nhưng thật ra có chút hộ gia đình trong