Hứa Thanh Du một lát sau thì tỉnh lại, thật ra khi Ninh Tôn đứng dậy đi tắm rửa, cô đã chậm rãi tỉnh lại.
Chẳng qua là còn chưa tỉnh táo triệt để, cô liền dính trên giường không chịu dậy.
Chờ Ninh Tôn đi ra khỏi phòng, Hứa Thanh Du mở mắt ra, ở trên giường duỗi lưng một cái.
Cô mới từ trên giường ngồi dậy, liền nghe thấy tiếng Ninh Tôn gọi điện thoại.
Giọng nói của Ninh Tôn cũng không tính là đặc biệt ôn hòa, còn hơi có vẻ hơi nghiêm túc, Hứa Thanh Du vừa nghe liền có thể nghe ra được, anh là đang nói chuyện cùng người mình không thân.
Hứa Thanh Du chau mày, cửa phòng không có đóng, cô nhích người một chút liền nhìn thấy Ninh Tôn.
Ninh Tôn đứng ở phòng khách bên ngoài, một tay đút túi, tay kia cầm điện thoại, đưa lưng về phía Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du cũng không có làm ra động tĩnh gì, cô đi chân trần xuống giường, sau đó đi tìm quần áo.
Trong toàn bộ trong quá trình này, thật ra cô vẫn luôn nghe ngóng động tĩnh bên kia cửa.
Ninh Tôn cũng không biết cô tỉnh rồi, vẫn nói điện thoại với người bên kia như cũ, “Tôi còn có hai ngày nghỉ, dựa theo thời gian đạo diễn cho trở về.”
Thông qua câu này Hứa Thanh Du, thật ra liền đã đoán được người đối diện là ai.
Cô mím môi một lát, không nói gì.
Điện thoại bên kia không biết nói cái gì, Ninh Tôn cười một cái, “Cũng ổn, thật ra cũng không khác mấy.”
Sau đó bên kia lại nói gì đó, Ninh Tôn ừ một tiếng, “Vừa nãy đang ngủ, tỉnh lại nhìn thấy lịch sử cuộc gọi mới biết được là cô, được, chờ khi tôi về đoàn làm phim nói tiếp.”
Sau đó Ninh Tôn bên kia liền cúp điện thoại, trước sau cũng không nói mấy câu.
Hứa Thanh Du cầm quần áo đi đến phòng tắm thay.
Ninh Tôn một lát sau vào phòng nhìn thấy trên giường không có người, ngây người một chút, anh cất bước đi về phía phòng tắm bên này, đúng lúc Hứa Thanh Du đang rửa mặt.
Ninh Tôn đứng trước cửa phòng tắm, “Tối hôm nay bữa tiệc tổ chức sớm một chút, lát nữa ăn chút đồ ăn vặt lót dạ, chờ đến bữa tiệc chúng ta lại qua đó ăn nhé.”
Hứa Thanh Du ừ một tiếng, cô cùng Ninh Tôn ngủ một giấc này làm trái hết cả giờ cơm.
Hứa Thanh Du rửa mặt xong thì chải tóc, sau đó giống như vô ý hỏi Ninh Tôn, “Vừa rồi nói điện thoại với ai vậy?”
Ninh Tôn cũng không giấu gì cô, “Là Tô Yên, lúc trước cô ấy gọi điện thoại cho anh, lúc đó anh mơ mơ màng màng bắt máy, cũng quên cô ấy nói với anh cái gì, vừa rồi anh gọi lại cho cô ấy hỏi một chút có phải là có chuyện gì hay không?”
Sau khi nói xong lời này, anh tựa lên trên khung cửa phòng tắm, “Kết quả cũng không có chuyện gì.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu, trước đó cô nằm trong lòng Ninh Tôn, đúng là nghe được nội dung hai người nói chuyện ở trong điện thoại, nghe giọng hai người nói chuyện cũng không giống là đặc biệt quen thân.
Hứa Thanh Du không rõ bản thân mình có phải là lại suy nghĩ nhiều rồi, đối với quan hệ xã giao của Ninh Tôn, cô rốt cuộc vẫn tương đối nhạy cảm.
Cô đối với điểm này của bản thân cũng có chút cạn lời, kỳ thật nghĩ kỹ một chút, cho dù Ninh Tôn không làm minh tinh, chỉ là một người bình thường, trong cuộc sống hàng ngày cũng sẽ tiếp xúc một vài người khác giới.
Thật sự là không cần thiết giống cô bây giờ, phàm là bên cạnh Ninh Tôn xuất hiện một người phụ nữ, cô đều lập tức bật cảnh báo đề phòng.
Chờ Hứa Thanh Du thu xếp xong, hai người cùng đi ra khỏi khách sạn, đi ra bên ngoài mua chút hoa quả đồ ăn vặt trở về.
Vốn dĩ Hứa Thanh Du tưởng rằng Ninh Tôn nghỉ phép mấy ngày này, bọn họ chạy đến một thành phố khác, hẳn là có thể thoải mái thư giãn một chút, đi ngoài chơi đã một chút.
Kết quả cô thật sự đánh giá cao mình và Ninh Tôn, tính cách này của hai người bọn họ cho dù là nghỉ bao nhiêu ngày, đoán chừng cũng chỉ sẽ núp ở trong phòng.
Đợi sau khi họ trở lại phòng, bên kia mẹ Ninh cũng tỉnh rồi, tới gõ cửa.
Mẹ Ninh cầm điện thoại, vào cửa liền đem điện thoại ném trên ghế sofa, sau đó bước qua ngắt một trái chuối, “Buổi tối khi nào ăn cơm, mẹ đói rồi.”
Lúc này cũng đã xế chiều, mắt thấy cũng tới giờ ăn cơm tối rồi.
Hứa Thanh Du ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa, nhìn lướt qua điện thoại của mẹ Ninh, sau đó nói, “Trước tiên ăn chút đồ ăn vặt, buổi tối hôm nay bữa tiệc tổ chức tương đối sớm, một lát liền qua đó