Hứa Thanh Du có chút mơ màng đứng dậy đi ra khỏi văn phòng.
Lúc đứng trong thang máy cùng với A Mai, cô nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Giang tổng là có chuyện gì sao? Chỉ có một mình anh ta ở trong văn phòng thôi sao?”
Đương nhiên A Mai cũng không biết nhiều như vậy, cô ta chỉ có thể nói: “Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ là nhận được điện thoại bảo tôi dẫn cô đi lên, đến lúc đó cô hỏi Giang tổng đi.”
Hứa Thanh Du mím môi không nói gì.
Nói thật, một viên chức nhỏ như cô, thực sự không cần thiết để Giang tổng tìm cô.
Mỗi ngày cô đều ở trong văn phòng viết viết vẽ vẽ, cũng không liên quan tới công việc quan trọng gì.
Hứa Thanh Du im lặng thở dài, chủ yếu là cô nghĩ đến Tống Vũ Kình, nếu Tống Vũ Kình cũng ở trên lầu, không biết Tống Vũ Kình nhìn thấy cô sẽ có phản ứng như thế nào, nhưng cô có thể sẽ cảm thấy rất lúng túng.
Cứ như vậy thang máy đi lên lầu, A Mai không có trực tiếp đưa cô đến cửa văn phòng Giang tổng, đứng ở cửa thang máy bảo cô tự mình đi lại.
Lần trước Hứa Thanh Du đã từng đi lên đây, vì vậy lần lên xem như xe nhẹ chạy đường quen đi đến gõ cửa văn phòng Giang tổng.
Giang tổng đang ngồi trên ghế ở bên trong, đang xem điện thoại, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, đưa mắt ra hiệu cho cô đi vào.
Hứa Thanh Du đi đến ngồi trước mặt Giang tổng: “Giang tổng, anh kiếm tôi à.”
Thái độ Giang tổng giống như lần trước, khá ôn hòa: “Ừ, không có chuyện gì, hỏi thử cô gần đây ở công ty như thế nào rồi, công việc vẫn thuận tay chứ?”
Hứa Thanh Du gật gật đầu: “Khá tốt, cũng đã quen rồi.”
Giang tổng nói một câu quen được rồi thì tốt, sau đó nhắc đến Tống Vũ Kình, anh ta nói hôm nay Tống Vũ Kình đến đây tìm anh ta, nhưng là vì chuyện hạng mục đầu tư.
Hứa Thanh Du giả vờ không biết: “Ồ, hôm nay anh Tống đến đây sao?”
Giang tổng “ừ” một tiếng, sau đó nói: “Anh ta cũng hỏi thăm tình hình của cô, muốn biết cô ở đây có thuận lợi vừa ý hay không, tôi thì, không thường xuyên đi qua, khoảng thời gian này cũng không quan tâm đến chuyện cô bên này, vậy nên hỏi cô khoảng thời gian gần đây trải qua như thế nào?”
Hứa Thanh Du đương nhiên là nhanh chóng nói: “Đều khá tốt, tôi ở đây không có vấn đề gì.”
Giang tổng thực sự có lẽ cũng biết cô sẽ trả lời như vậy, vậy nên ra hiệu cô uống trà, hai người chậm rãi nói một số việc nhỏ trong công việc.
Tính tình con người Giang tổng này rất nhẹ nhàng, Hứa Thanh Du đối với anh ta cũng không có gì căng thẳng.
Hai người ở trong văn anh ta kéo dài hơn hai mươi phút, sau đó Hứa Thanh Du mới rời đi.
Sau khi rời khỏi văn phong Giang tổng, cô cảm thấy có chút nặng nề.
Vừa nãy Giang tổng nói gần nói xa nhắc đến Tổng Vũ Kình đặc biệt quan tâm cô, hôm nay đến mặc dù là chuyện công tìm Giang tổng, nhưng về chuyện riêng của Hứa Thanh Du anh ta cũng hỏi không ít.
Giang tổng còn trêu đùa nói quan hệ của hai người rất tốt, anh ta nói chưa từng nhìn thấy Tống Vũ Kình đối với ai tốt như vậy.
Hứa Thanh Du nghe được chuyện này sự khó chịu càng tăng thêm, thực sự nói thật, cô rất cảm ơn Tống Vũ Kình giúp cô có được phần công việc này, nhưng cũng hi vọng từ nay về sau ở trong công việc có thể phân rõ giới hạn với Tổng Vũ Kình.
Cô không muốn sau này bất kể là chuyện gì cũng cậy thế Tống Vũ Kình, cô muốn công việc này là dựa hoàn toàn vào bản thân mình.
Hứa Thanh Du trở lại văn phòng ngồi xuống, người bên cạnh đương nhiên lại lén lút trộm nhìn cô.
Lần này những người đó chỉ nhìn, không dám nói chuyện, bối cảnh thân phận này của Hứa Thanh Du, các cô thực sự là mò không ra.
Giang tổng không có chuyện gì liền tìm cô gặp mặt nói chuyện, Tiểu Nhã bởi vì chống đối ở trước mặt cô, sau đó liền bị sa thải, mọi người đều cảm thấy cô không có vẻ đơn thuần gì giống như bề ngoài.
Các cô lời gì cũng không dám nói nữa.
Vốn dĩ Hứa Thanh Du có rất nhiều linh cảm, kết quả bị chuyện này khiến cho ngay lập tức không còn tâm tình nữa.
Cô lấy điện thoại ra muốn gửi tin nhắn cho Tống Vũ Kình, kết quả do dự một lúc lâu, cũng không biết nên nói cái gì.
Nói cảm ơn anh ta hôm nay đến ở trước mặt Giang tổng lộ mặt, lại chống lưng cho cô?
Khẳng định là không được, có thể chỉ là do cô tự mình đa tình quá nhiều, Tống Vũ Kình người ta đến đây chính là làm việc công.
Đến lúc đó tình cảnh của cô sẽ càng lúng túng hơn.
Do dự một thời