Bữa ăn trưa này, Viên Sơ không nói nhiều lắm.
Thật ra Hứa Thanh Du nhìn ra, cô ta không được vui lắm, chắc hẳn Viên Sơ cũng có thể nhận thấy được cô và Quách Châu nói chuyện luôn phối hợp với nhau.
Hứa Thanh Du cũng không cảm thấy mình và Quách Châu quá đáng, chỉ là muốn hai người các cô phân rõ, sau này trong lòng Viên Sơ có thể có cân nhắc.
Ăn xong bữa cơm, cuối cùng vẫn là Quách Châu đi tính tiền, Hứa Thanh Du cũng không giành với hai người bọn họ, bản thân cô chỉ là một người học việc, có hai nhà thiết kế trong này, cô đứng ra giành trả tiền cũng không hay lắm.
Bản thân một bữa cơm cũng không bao nhiêu tiền.
Lúc Quách Châu đi tính tiền, trong phòng bao chỉ còn Hứa Thanh Du và Viên Sơ, Viên Sơ chờ một lúc đột nhiên mở miệng: “Quan hệ giữa cô và cô giáo Quách thật là tốt.”
Hứa Thanh Du ngạc nhiên sau đó nhướng mày: “Cũng ổn, Tổng giám đốc Giang bảo cô ấy quan tâm tôi một chút, cho nên cô giáo Quách đối với tôi lại càng quan tâm.”
Hứa Thanh Du và Viên Sơ đều là đi cửa sau vào, ai cũng đừng nói ai, Hứa Thanh Du ở trước mặt cô ta một chút cũng chẳng che giấu mình dựa vào quan hệ mà vào công ty.
Viên Sơ gật gật đầu: “Tôi đoán được sẽ như vậy, có điều cô giáo Quách các cô bên ngoài vẫn luôn được biết đến là người vô cùng công bằng ngay thẳng, tôi còn nghĩ rằng thật đúng là như vậy.”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Công bằng ngay thẳng cũng phải nghe theo lãnh đạo chứ không phải sao? Cô giáo Viên không phải cũng như vậy sao, chẳng lẽ lời Tổng giám đốc Giang nói cô lại có thể không nghe?”
Viên Sơ nhếch môi cười haha: “Nói cũng phải ha.”
Quách Châu đã tính tiền xong, đi đến cửa phòng bao ra hiệu với bọn họ: “Được rồi, có thể đi rồi.”
Hứa Thanh Du đứng dậy cầm lấy túi xách đi thẳng ra ngoài, lúc đi tới bên cạnh Quách Châu, giơ tay ra ôm lấy cánh tay của cô ấy: “Hôm nay cô giáo Quách mời, hôm khác tôi sẽ mời lại cô.”
Quách Châu sửng sốt, nhưng nhìn Hứa Thanh Du một chút, lập tức cũng liền phối hợp với cô: “Một bữa cơm mà thôi, có điều nếu như hôm khác muốn mời lại tôi, bảo Ninh Tôn nhà cô mời tôi ăn một bữa tiệc lớn đi.”
Hứa Thanh Du bật cười haha: “Được, tôi bảo Ninh Tôn nhà tôi đặt một nhà hàng cao cấp, đến lúc đó cô giáo Quách nên hãnh diện nha.”
Quách Châu ừ một tiếng: “Cái này còn phải nói hay sao.”
Hai người nói nói cười cười đi ra bên ngoài, Viên Sơ đi theo ở bên cạnh, đi tới cửa thì dừng lại môt lát, Quách Châu nói cô còn phải mua một ít đồ, trước tiên không quay lại công ty.
Sau đó cô nhìn Hứa Thanh Du: “Tiểu Du, cô cùng cô giáo Viên quay về hay là đi mua sắm với tôi.”
Nói xong cô giơ tay nhìn thời gian: “Vẫn còn thời gian, vẫn kịp.”
Cô ấy đã nói như vậy rồi, Hứa Thanh Du khẳng định đã biết là ý tứ gì, cô vâng một tiếng, quay đầu nhìn Viên Sơ: “Vậy cô giáo Viên, tôi ra ngoài mua sắm cùng với cô giáo Quách trước, cô quay về trên đường chú ý an toàn.”
Viên Sơ nói một câu được, xoay người đi về phía xe của mình.
.
Đọc truyện hay, truy cập ngay { trùmtruуệ n.
VN }
Hứa Thanh Du và Quách Châu đứng ở ven đường, vẫn luôn nhìn theo chiếc xe Viên Sơ lái rời đi, sau đó Hứa Thanh Du mới rút lại tay ở trên cánh tay của Quách Châu.
Cô thở dài một hơi: “Thật là mệt mỏi, thì ra diễn mệt mọc như vậy, tôi vẫn luôn cho rằng Ninh Tôn nhà chúng tôi rất dễ dàng.”
Quách Châu lập tức liền cười phá lên: “Chủ yếu là mục đích của hai người các cô không giống nhau.
Có điều diễn xuất của cô cũng rất tốt, sẽ không nghĩ đến nhờ sự nổi tiếng của Ninh Tôn nhà cô mà phát triển trong giới giải trí đấy chứ?”
Hứa Thanh Du vừa nghe xong vội vàng xua tay: “Thôi thôi, trước đây lúc tôi làm trợ lý cho anh ấy, thấy quá nhiều chuyện phức tạp lộn xộn trong giới giải trí rồi, tôi vẫn cảm thấy đi làm như thế này tương đối tốt.”
Quách Châu mỉm cười: “Bao nhiêu người có ước muốn này đấy, muốn tiến vào trong còn tiến vào không được.”
Cũng phải, rất nhiều người muốn được tiến vào cái vòng này, cho dù đã biết là một vòng luẩn quẩn, rất nhiều người cũng muốn tiến vào bên trong kiếm chác một phen.
Chỉ là Hứa Thanh Du không có dã tâm lớn như vậy, miệng ăn của cô cũng nhỏ, cuộc sống không cần lo cơm áo, có chút tiền có thể đủ đáp ứng như cầu cần thiết là được rồi.
Cô càng để tâm cuộc sống của bản thân mình hơn, cô muốn bản thân sống thật thoải mái, là nội tâm được thoải mái.
Thật ra Quách Châu cũng không có nơi nào muốn