.
Anh ấy không thể ở lại đây.
Sở Trì Ngộ chào hỏi mấy người trong phòng, rồi cùng Tùy Thanh đi ra ngoài.
Cố Niệm nhìn chằm chằm bóng lưng của Tùy Thanh lúc anh rời đi, cười thành tiếng.
Tùy Thanh vừa bước ra cửa.
Cô ta quay nửa người lại nhìn Cố Niệm.
Cố Niệm xán lạn chỉ ngón giữa.
Tùy Thanh sửng sốt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Cô ta vênh mặt rồi bỏ đi, thở phì phò dáng vẻ tức tối.
Không bao giờ có thể tưởng tượng được Cố Niệm lại có thể làm ra một hành động bỉ ổi, trắng trợn như vậy.
Hành động của Cố Niệm, những người trong phòng đều nhìn thấy rất rõ ràng.
Chờ bóng dáng của Tùy Thanh biến mất, Cố Niệm cười phá lên…haha.
Chương Tự Chi cũng cười, điệu cười còn lớn hơn cả Cố Niệm.
Ninh Huyền ở bên cạnh bất lực lắc đầu.
Mạnh Sướng hơi bối rối, không nhìn ra được khúc khuỷu (đoạn hoặc điều gì) ở giữa.
Sau vài tiếng cười, Chương Tự Chi dùng tay bấm vào Cố Niệm, "Tiểu Niệm, tôi thíċh tính cách của cô, rất giống tôi.
Cố Niệm khịt mũi, cảm thấy anh ta chướng mắt (vô cùng khó coi, thật ngứa mắt).
Ninh Huyền ở bên cạnh nói, "Đừng trách tôi, nhưng hai người thật sự có một số điểm giống nhau.
"
Tiểu thiếu gia Chương gia, người không tốt đẹp gì.
Lúc đầu anh bảo vệ Ninh Huyền, nhưng lại để Ninh Tư và Trang Lệ Nhã đã bị trúng đạn ngay tại chỗ.
Nếu không phải lão Chương gia cho hắn đi theo bên cạnh, phỏng chừng hắn đối Ninh Bang cũng không quen.
Tuy rằng không giống Cố Niệm dựng thẳng ngón giữa, nhưng thái độ cũng không tốt.
Cố Niệm nhìn Chương Tự Chi, sau đó rót nước vào trong cốc, cô nhấc lên, nhận định có chút giống.
Cố Niệm nói: "Anh và Ninh Huyền có quan hệ tốt, tôi tin tưởng anh, không giống người khác giả bộ, chạy tới làm bạn.
"
Chương Tự Chi có chút không vui, "Làm bạn? Chẳng lẽ hiện tại hai người chúng ta không phải là bạn sao.
"
Cố Niệm khịt mũi, " Lúc trước không phải, bây giờ em mới uống ly này.
"
Chương Tự Chi hừ một tiếng, "Trước đây không coi tôi là bạn, gọi nhiều hải sản đắt tiền như vậy! "
Ninh Huyền và Mạnh Sướng đứng bên cạnh đều bật cười.
Cố Niệm không nhịn được, liền bật cười.
Bầu không khí bắt đầu vui vẻ trở lại.
Một vài người đã ngồi xuống và bắt đầu vặn người của họ.
Chương Tự Chi hôm nay hiển nhiên rất vui vẻ, giống như con khỉ ngồi xổm trên ghế sa lon.
Anh