Lăn qua lăn lại đến nửa đêm.
Đèn chùm lắc lư trước mặt từ từ dừng lại.
Cố Tư nghe thấy âm thanh Trì Uyên rời giường.
Cố Tư nhắm mắt lại, liền chìm vào giấc ngủ trong vài giây.
Nhưng ngủ cũng không yên ổn, khi Trì Uyên đi đến ôm cô đi tắm, Cố Tư lại hoảng hốt tỉnh dậy.
Cô hí mắt nhìn Trì Uyên, lẩm bẩm một câu: “Trì Uyên, anh có thích tôi chút nào không?” Trì Uyên không nói gì.
Không nói gì, thực sự cũng có nghĩa là trả lời cô.
Cố Tư chậm rãi nhếch môi, âm thanh hầu như không nghe thấy: “Tôi biết rồi.”
Cố Tư dường như đã ngủ, một chút phản ứng cũng không có.
Trì Uyên tắm xong cho Cố Tư, lau người sạch rồi ôm lên giường, sau đó mới đi rửa sạch mình.
Đợi khi anh quay lại giường, Cố Tư đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Nhưng Trì Uyên một chút buồn ngủ cũng không có.
Anh đi đến bên cửa sổ châm một điếu thuốc, mở một nửa cửa sổ, nhìn màn đêm bên ngoài.
Trong lòng anh thoáng có chút thích thú trả thù.
Cuộc nói chuyện giữa anh và Ninh Tôn, thực sự anh rất khó chịu.
Vừa rồi anh trút giận lên Cố Tư, bên này ngực anh, mới cảm thấy rằng những thứ buồn phiền đã biến mất.
Ly hôn thì sao, mua nhẫn thì sao, đêm nay cả hai người đều tỉnh táo, cô không phải vẫn là ở dưới người anh sao.
Trì Uyên hút vội điếu thuốc một hơi, chẳng mấy chốc chỉ còn lại tàn thuốc.
Anh ném tàn thuốc ra ngoài cửa sổ, rồi phun ra khói màu lam.
Đóng cửa sổ lại, Trì Uyên trở về giường, Cố Tư ngủ rất sâu.
Cả người co lại thành một vòng nhỏ.
Trì Uyên nhìn, vừa nảy tắm rửa, băng gạc trên chân Cố Tư đã được gỡ ra, bây giờ vết thương đã lộ ra ngoài.
Thật sự vết thương không lớn, vừa nãy anh hết mức chú ý, bây giờ vết thương cũng chưa bị mở ra mụn nước, xem ra thực sự đã lành.
Nhưng Trì Uyên vẫn đi lấy hộp cứu thương.
Ngược lại Trì Uyên rất kiên nhẫn, giúp cô băng lại lần nữa, sau đó mới nằm xuống.
Tắt đèn đầu giường, một chiếc giường lớn, hai người ngủ hai bên, không liên quan đến nhau.
Cố Tư mãi đến trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy.
Trì Uyên sớm đã không còn ở nhà.
Đầu cô vẫn còn hơi choáng, ngồi trên giường một hồi lâu.
Từ từ hồi tưởng lại, Cố Tư mới nhớ những chuyện kích thích xảy ra đêm hôm qua.
Cô vò đầu bứt tóc, ngược lại không có gì phiền muộn.
Cô là tỉnh táo, Trì Uyên cũng vậy.
Hôm qua là Trì Uyên chủ động.
Cố Tư cảm thấy, nếu tất cả đã được tính toán rành mạch, cô thực sự là có ưu thế.
Về chuyện lên giường, dù sao cô cùng Trì Uyên đã làm nhiều lần, lần này không nhiều.
Cố Tư là đang nghĩ, Trì Uyên sẽ nghĩ gì bây giờ?
Liệu cơ thể và tình cảm của người đàn ông, thực sự có hoàn toàn tách rời?
Chuyện này thực sự thú vị.
Cố Tư một lúc sau liền đứng dậy, mặc đồ ngủ, đi vào phòng tắm tắm rửa;.
Khi đứng trước bồn rửa mặt, Cô Tư dừng động tác.
Cẩu nam nhân Trì Uyên này, nhất định là cố ý.
Cố Tư nhìn vào cổ mình trong gương, những dấu vết trên xương quai xanh, sự nhu mì trong cô trong chốc lát biến mất.
Chỉ có cực kì phẫn nộ.
Mùa hè này, dâu tây nặng như vậy.
Chẳng lẽ cô phải mặc đồ đông cao cổ sao?
Quả thực là chết người.
Sau khi Cố Tư đánh răng và rửa mặt, quay trở về phòng, gọi điện thoại cho Trì Uyên.
Trì Uyên bắt máy rất nhanh, không đợi Cố Tư nói, anh mở miệng: “Tối hôm qua tôi cùng cô, điều này không cần hỏi.”
“Hứ” Cố Tư ngay lập tức không kìm được “Tối qua tôi tỉnh táo như vây, còn không biết điều này sao, tôi chỉ muốn hỏi anh, những thứ trên cổ tôi, là anh cố ý.”
Trì Uyên a lên một tiếng: “Tình huống hôm qua như vậy, tôi làm sao có thể kiềm chế.”
Mặt Cố Tư ngay lập tức liền đỏ lên.
Đây đây đây, tên này nói từ sắc lang gì vậy?
Anh trước giờ không như vậy mà.
Cố Tư do dự một lúc lâu, không biết nên nói gì trước câu nói của Trì Uyên.
May thay Trì Uyên bên kia không để bầu không khỉ lạnh đi, lại nói: “Mới ngủ dậy?”
Cố Tư “ừ” một tiếng, liền nghe câu nói bên kia của Trì Uyên: “Hôm qua kiệt sức rồi, cô nhanh chóng kiếm gì ăn đi.”
Cố Tư ngây người, điều đặc biệt này…..
Cô gần như muốn chửi thề.
Trì Uyên tối qua đã mở khóa một kĩ năng mới.
Lần này Cố Tư một câu cũng không, trực tiếp cúp điện thoại.
Cô đứng tại chỗ hít sâu hai hơi, sau đó thả điện thoại