Cố Tư làm điểm tâm sáng, ăn xong thì xem qua bài kiểm tra lái xe một lượt.
Đén khi không còn nhiều thời gian, cô gọi cho Mạnh Sướng, nói rằng cô muốn cùng cô ấy đến thăm cửa hàng.
Dù sao, sau này cửa hàng sẽ do 2 người quản lý, cô nói Mạnh Sướng có yêu cầu gì, cô có thể trao đổi với bên thiết kế.
Mạnh Sướng vui vẻ, cười ha hả nói: “cô quan tâm đến cảm nhận của tôi, khiến tôi có cảm giác mình giống như đối tác vậy”.
Cố Tư liền cười: ”Nếu sau này lợi nhuận tốt, tôi có thể chia hoa hồng cho cô, cô cũng xem như người hợp tác rồi”.
Mạnh Sướng nhanh chóng nói lời cám ơn, sau đó liền nói cô ấy đang rảnh rỗi, hỏi cô có muốn đến luôn bay giờ không.
Cố Tư cũng ko có việc gì làm, nên bảo bây giờ sẽ ra ngoài.
Thu dọn đồ đạc xong, cô liền bắt taxi đến cửa hàng.
Trên đường đi,tin nhắn của Tử Thư gửi đến.
Nhưng không phải chuyện trang trí cửa hàng, mà hỏi Cố Tư đêm qua tra tấn Trì Uyên hay sao.
Anh ta nói sáng nay tâm trạng Trì Uyên ko được tốt, có vẻ mệt mỏi.
Chắc chắn trong lời nói của Tử Thư có ý khác, chỉ là ko nói rõ ý tứ mờ mịt đó.
Từ trong câu chữ, Cố Tư có thể nhìn ra trong đầu Từ Thư đang suy diễn cảnh tượng màu hồng gì.
Cố Tư trực tiếp gửi một tin nhắn voice: “Này anh kia, hôm qua sếp của anh nửa đêm không ở nhà, tôi làm sao biết được tiểu yêu tinh nào đã hút hồn anh ấy.
Anh hỏi tôi chuyện này, tôi thật sự ko thể cho anh câu trả lời”.
Tử Thư sững sờ, gằn giọng: “Hôm qua chồng cũ của cô ko có ở nhà, cô cũng không gọi điện hỏi thăm một chút.
Cô cứ như vậy dung túng anh ta ra ngoài lêu lỏng?”
Cố Tư ngỡ ngàng, câu nói này hay thật, giống như bảo Trì Uyên ra ngoài lượn lờ vẫn là vấn đề của cô.
Còn gọi điện thoại hỏi thăm?
Thật là buồn cười! Thân phận của cô là gì, còn gọi điện hỏi đây.
Nhất là ngày hôm qua hai người bọn họ gặp nhau cũng không vui vẻ gì, nếu Trì Uyên hỏi cô, cô cũng không thèm trả lời.
Loại chuyện mất mặt như vậy, cô cũng không phải không có đầu óc, sao có thể làm.
Tử Thư ngẫm nghĩ, bắt đầu bào chữa cho Trì Uyên:”có lẽ anh ấy phải đi tiếp khách bất ngờ.”
Cố Tư mỉm cười:”Lời bào chữa này, tôi hỏi anh, chính anh có tin hay không”
Quả thực lời bào chữa này có chút vụn về, bản thân Tử Thư cũng không tin được.
Anh ta không trả lời nữa.
Xe Cố Tư dừng trước cửa hàng, nhìn thấy Mạnh Sướng ở đó.
Hai thợ thiết kế đã ở đây.
Trước đây, cửa hàng được trang trí đơn giản, giờ đều được tháo bỏ.
Cố Tư cất điện thoại, bước ra khỏi xe.
Cô nhìn đại khái một chút, quầy bar đã không còn, thực ra không gian bên trong vẫn ổn.
Cô quay đầu nhìn Mạnh Sướng: “Cô có yêu cầu gì không? Cứ nói đi”
Mạnh Sướng đã từng tự tay trang trí, nhưng gặp phải vài vấn đề về đường điện.
Bây giờ khi Cố Tư để cô ấy nói, cô ấy liền tranh thủ thời gian đi tìm thợ thiết kế.
Cô ấy cho rằng, nếu có thể, nên sử dụng 2 bồn rửa tay thay vì 1 bồn rửa đơn, tủ âm tường phía sau quầy hàng nên làm kiểu vách ngăn trong suốt.
Cố Tư nhìn một lượt, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa, xem người còn lại đang tháo tấm bảng.
Người thợ nhẹ nhàng hỏi Cố Tư đã nghĩ tên cho cửa hàng này chưa.
Cố Tư nghĩ ra một cái, nhưng cảm thấy hơi đạo đức giả.
NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN
Nói ra sợ thành trò cười
Cô nhanh chóng lắc đầu:” Chưa nghĩ đến, tôi cũng không vội, chờ bên trong bài trí xong, tôi có thể nghĩ tiếp”.
Người thợ kia liền cười:”Nghĩ trước vài cái tên đi, chứ không sau này cần chọn gấp, lại không tìm được tên như mong muốn.”
Cố Tư gật đầu:”Được, tôi hiểu rồi.”
Có một số thứ không dùng đến chất đống ở cửa, chẳng hạn như quầy hàng, tủ và những thứ tương tự lúc trước đã được tháo bỏ.
Có người lại gần, hỏi Cố Tư bán những thứ này thế nào.
Cố Tư làm sao biết những cái này, chỉ có thể ngẫm nghĩ, hỏi đối phương có thể trả bao nhiêu tiền.
Những thứ này thật ra cũng không đáng tiền, đã cũ, không ai mua cũng chỉ có thể vứt bỏ.
Trong nhà căn bản cũng không dùng được.
Người đàn ông giơ tay ra hiệu một con số, Cố Tư thậm chí còn không nhìn “Được, thống nhất!”
Người đàn ông sửng sốt:”Ồ, cô gái nhỏ, làm ăn thật dứt khoát!”
Cố Tư mỉm