Phương Tố nhìn theo Tùy Mị bước ra khỏi quán cà phê, nhìn theo Tùy Mị lên xe, cho đến tận lúc xe rời đi.
Ý cười trên mặt bà ta cuối cùng cũng tắt.
Phương Tố quay người lại, chầm chậm ôm lấy mặt.
Bà ta thực sự không đủ can đảm để xem đoạn video đó của bà ta được đăng tải trên Internet.
Mặt mũi bà ta gớm giếc như vậy, thật dọa người, cơ bản không hề có khí chất đoan trang như trước kia.
Phương Tố ở chỗ này thở dài một hồi mới rời khỏi quán cà phê.
Bà ta gọi xe về nhà họ Phương, còn cố tình để lái xe đi đường vòng, đi qua cửa hàng của Cố Tư.
Lúc nãy ở nhà họ Trì, bà cụ Trì còn nhắc đến Cố Tư, nói là Phương Tố luôn tìm phiền phức cho Cố Tư, thời gian một năm, cơ bản không ra dáng của một người làm mẹ chồng.
Phương Tố không tức giận, bà ta quả thực là không ra dáng một người mẹ chồng, nhưng mà Cố Tư, cũng không ra dáng mà một người con dâu nên có.
Con dâu nhà ai lại dám động thủ với mẹ chồng.
Xe đi đến cửa quán Cố Tư, Phương Tố liền bảo lái xe dừng lại.
Cố Tư vẫn còn ở trong cửa hàng, đang chào hỏi khách, cửa sổ kiểu Pháp từ trần thông đến sàn trong suốt có thể nhìn rõ Cố Tư đang cười với khách.
Người khách đó không biết là nói gì với cô, biểu cảm của Cố Tư có chút xấu hổ.
Phương Tố trước nay không ưa Cố Tư, nhìn thấy cô cười như vậy giống bộ dạng của một đứa trẻ con.
Sao có thể so sánh với Tùy Mị được.
Bà càng nhìn càng thấy tức giận, giọng lạnh băng nói với lái xe, “ Đi thôi, loại người nhà quê này, tôi nhìn nhiều thực sự thấy buồn nôn.”
Lái xe một câu cũng không nói, lái xe rời đi.
Cố Tư ở trong cửa hàng không biết Phương Tố đến, cô đợi khách đi hết liền mau chóng ngồi xuống lấy điện thoại ra
Bây giờ niềm vui thích lớn nhất của cô chính là xem video kia của Phương Tố ở trên mạng, thực là rất giải trí.
Phương Tố thế nào cũng không có được sự đoan trang của phu nhân nhà họ Trì, Không khác gì lũ chuột chù trong làng của cô.
Bộ nhớ Internet có thể lưu lại rất lâu, sau này nếu cảm thấy không vui liền có thể quay lại video này để xem.
Video dĩ nhiên cũng có người phụ nữ trong phòng bệnh đó.
Người phụ nữ nằm trên giường với vẻ mặt đau đớn, với một y tá bên cạnh
Nhìn như thế người phụ nữ đó xem ra có vẻ trẻ hơn Phương Tố một chút, hơn nữa có thể là lối mặt mộc, nhìn không hung dữ như Phương Tố.
Cố Tư vỗ nhẹ vào miệng, Trì Chúc đúng là có mắt nhìn xa, hai người phụ nữ ở cùng nhau, ông ta đều sẽ không chọn Phương Tố.
Chỉ là không biết Phương Tố bên đó hiện giờ như thế nào.
Trước đây có còn muốn dùng chuyện Phương Tố ly hôn ra để chọc tức bà ta, bây giờ thì tốt rồi, chuyện này đã bị chính Phương Tố khơi ra.
Thực là buồn cười chết đi được.
Cố Tư bật video xem đi xem lại, sau đó Mạnh Sướng đến, nghiêng người ngó vào, “ Chị xem rất nhiều lần rồi ấy.”
Cố Tư chỉ vào Phương Tố ở trong video, “ Em sau này tìm nhà chồng, nhìn đi, mẹ chồng như này, nhất định phải tránh ra, có thích đến mấy cũng không được gả vào đó, có biết không, loại người như này, thực sự là rất khó đối phó, em như con thỏ trắng, ngày đầu tiên có lẽ đã bị ăn thịt rồi.”
Mạnh Sướng chăm chăm nhìn video một lúc, sau đó hỏi Cố Tư, “ Lúc chị được gả vào nhà này, không hiểu rõ về gia đình anh ta ư.”
Cố Tư nấc một tiếng, sau đó trả lời, “ Không, lúc đó chị cái gì cũng không hiểu biết.”
Hơn nữa lúc đó ông nội đối với chị rất tốt, những người bên cạnh nhìn sắc mặt của ông nội, cũng không dám tỏ thái độ với cô.
Vì thế cô quả thực đã tưởng, gia đình đó đã tiếp nhận mình.
Cô lúc đó, cả người cũng có chút ngốc nghếch, ông nội mất rồi, cô chỉ có một thân một mình, cô rất cần có người trở thành người nhà của cô, ở bên cạnh cô.
Nhà họ Trì là một gia tộc lớn, cô thoáng chốc đã có thể tiến vào.
Cô muốn có những thành viên gia đình đó, nhưng sau này phát hiện ra mấy người đó không cần cô.
Sự hiểu lầm này đã quá trễ.
Mạnh Sướng ngồi xuống, chống cằm, “ Trì Uyên đối tốt với chị không.”
Trì Uyên đối với cô tốt không, cái này thật khó nói, nói là tốt cũng có lúc không tốt, nói không tốt thì lại có lúc tốt.
Thế nên Cố Tư ngẫm nghĩ liền nói, “ Xem như tốt đi.”
Mạnh Sướng liền cười, “ Chị nhìn