Trì Uyên dán bên tai cô, nhẹ giọng nói: “Anh thấy chúng ta rất hợp với nhau, em thật sự không xem xét đề nghị của anh sao?”
Cố Tư không nói gì, Trì Uyên: “Tái hôn, nhé?”
Cố Tư không muốn để ý đến anh ta, tái hôn? Anh ta đang nghĩ gì vậy?
Cuối cùng, Cố Tư thậm chí đi vào giấc ngủ tự lúc nào mà không hay.
Có thể là quá mệt mỏi nên cô ngủ thẳng một mạch đến tận trưa hôm sau.
Khi tỉnh dậy, Trì Uyên đã không còn trên giường, cô nhìn thời gian rồi giật mình.
Cố Tư nhanh chóng ngồi dậy, lần mò tìm đến điện thoại và gọi cho Mạnh Sướng.
Việc buôn bán của cửa hàng ở bên kia, một người làm chắc chắn sẽ luống cuống tay chân.
Phải mất một lúc lâu Mạnh Sướng mới trả lời cuộc gọi: “Tiểu Tư.” Giọng cô ấy nghe có vẻ rầu rĩ không vui.
Cố Tư ngượng ngùng một chút: “Ừm, hôm nay chị ngủ quên mất, còn chưa đến cửa hàng, một mình em chắc là bận đến chết mất.”
Mạnh Sướng nói, “Buổi sáng, Trì Uyên gọi cho em nói rằng chị mệt quá, hôm nay không đến được.
Sau đó, anh ấy đã yêu cầu Tử Thư đến.
Tử Thư ở đây, chị cũng không quá mệt mỏi.”
Cố Tư sửng sốt, “Trì Uyên gọi điện thoại đến à?”
Phải mất một lúc lâu Mạnh Sướng mới ậm ừ.
Cố Tư nghiến răng nghiến lợi, nhưng đối với Mạnh Sướng, giọng của cô vẫn rất bình tĩnh, cô hỏi: “Trì Uyên lại nói linh tinh cái gì vậy.”
Mạnh Sướng lập tức có chút cạn lời, Trì Uyên đã gọi điện cho cô vào sáng sớm, lại còn sử dụng điện thoại di động của Cố Tư.
Anh ta nói rằng Cố Tư đang bị mệt kiệt sức rồi, nên có thể hôm nay sẽ không đến cửa hàng, cảm phiền cô ấy tốn nhiều tâm sức hơn và nói rằng sẽ sắp xếp người qua hỗ trợ.
Sau đó câu cuối cùng, anh ta nói lời tự trách, là anh ta gây sức ép quá, đã quên không suy xét nhiều đến như vậy.
Thực ra câu cuối cùng không cần phải nói thêm cũng khiến Mạnh Sướng mặt đỏ tai hồng khi nghe điện thoại.
Đương nhiên Mạnh Sướng không thể nói ra, cho nên chỉ có thể cười ha ha vài tiếng, “Cũng không có nói cái gì đâu, chị đừng bận tâm.”
Cố Tư vò đầu bứt tóc, xốc chăn bông lên nhìn chính mình.
Cô biết rằng Trì Uyên thích cái này.
Có rất nhiều dấu vết trên cơ thể cô.
Cố Tư nhắm mắt lại nói: “Được rồi, chị hiểu rồi, chắc là em phải bận rộn một mình rồi, chị sẽ xem thử buổi chiều có thể đến được không.”
Mạnh Sướng ừ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Cố Tư tự mình đi lấy quần áo che chắn, đi vào phòng tắm rồi soi mình trước gương.
Quả nhiên, cổ và xương đòn của cô đều bị bao phủ bởi dấu hôn.
Trì Uyên y hệt một chú chó vậy, rất thích gặm cắn mọi thứ.
Cô đứng trước gương một lúc lâu, sau khi tính thời gian, bây giờ hẳn là đang trong kỳ an toàn.
Chu kỳ của Cố Tư luôn luôn khá chính xác, cô cũng không muốn uống thuốc vì cảm thấy rất hại cho cơ thể, tính mạng an toàn vẫn hơn, nên cô cũng không muốn nghĩ về nó nữa.
Ngâm mình trong bồn tắm một hồi, Cố Tư thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài.
Kết quả là khi tôi xuống lầu, Cố Tư đã thấy Trì Uyên ở phòng khách.
Cô mất một lúc mới nhận ra hôm nay là ngày thứ sáu cuối tuần.
Bởi vì mở cửa hàng của riêng mình, nên Cố Tư cũng mất luôn khái niệm về thứ ngày tháng trong tuần rồi.
Trì Uyên đang đứng ở cửa phòng khách gọi điện thoại, có vẻ là chuyện của công ty.
Cố Tư chậm rãi đi xuống lầu, nhưng cô không biết phải đối mặt với Trì Uyên như thế nào, nét mặt cô dành cho Trì Uyên không tốt, nhưng kết quả hôm qua chính cô lại rất nhiệt tình.
Điều này làm cho cô không nhịn được mà xấu hổ.
Trì Uyên nghe thấy tiếng động, quay lại, nhìn thấy Cố Tư liền nở nụ cười: “Dậy rồi à?”
Cố Tư cố gắng làm cho mình trông thật tự nhiên: “Ừ, em tỉnh ngủ rồi, anh đã ăn gì chưa?”
Trì Uyên lắc đầu, “Chờ em dậy, chúng ta đi ăn cơm.”
Cố Tư thực sự không muốn nấu ăn, chủ yếu là vì cô thực sự rất mệt, hơn nữa cơ thể của cô bây giờ vẫn còn hơi yếu.
Cô gật đầu, “em chuẩn bị xong rồi, đi thôi.” Hai người cũng không đi quá xa, Trì Uyên cũng không có lái xe tới, hai người liền đến một quán ăn gần nhà.
Động tác Cố Tư có hơi lười biếng, cô vừa đi vừa vươn vai.
Trì Uyên ở bên cạnh, tỏ vẻ ghét bỏ cô đi quá chậm, nói vài câu xong liền đưa tay ra nắm lấy cánh tay của Cố Tư kéo đi.
Cố Tư bị Trì Uyên lôi kéo một cách miễn cưỡng, bước đi cũng nhanh hơn.
Tùy Mị đang ngồi trong xe bỗng nhìn thấy cảnh này.
Cô ấy thực sự đã đến đây đêm qua, không phải ở đây vào lúc đó, mà ở dưới nhà của Cố Tư.
Trì