Vốn dĩ lúc này, cộng vói bên phía Ninh Tôn còn đang huấn luyện kín kẽ, Cố Tư cứ nghĩ tin tức tới anh ta sẽ không nhanh nhạy như vậy được.
Kết quả là sau khi thông tin phát lên được một lúc thì có một cuộc gọi đến cố Tư mau chóng nghe diện thoại.
Ninh Tôn ươi cười, "Tiểu Tư.
"
Cố Niệm dừng lại trước khi nói, "em còn tưởng rằng anh đang nghỉ ngơi.
"
" Còn chưa, đang nói chuyện với chị ba Chương ề cuộc thi thăng cấp tiếp theo.
" Nên tán gẫu chút thôi, giọng Ninh Huyền nghe rất vui vẻ.
Cố Tư vốn vốn dĩ muốn hỏi cẩn thận, thấy tâm trạng của Ninh Tôn có chút xáo trộn, cảm thấy không thể nghiêm túc nói ra.
Cô ậm ừ:, " Em nhìn thấy anh biểu diễn, rất dẹp, hát rất hay.
"
Ninh Tôn có lẽ cũng dã xem tiết mục, " Xem như ra quân thuận lợi, anh thực sự có chút hơi sợ mất tiêu chuẩn.
"
Cố Tư liếm môi, "Là anh ở trên sân khấu! Ừm! "
Ninh Tôn cười, biết là cố Tư muốn nói điều gì, anh nói, " Em đang định nói về những gì anh đã nhận xét à.
"
Cố Tư mơ hồ hừ một tiếng.
.
Sau vài ngày, ngay cả Mạnh Sướng cũng cảm thấy có gì đó không ổn, cô đi tới hỏi Cố Tư, " Ngài Trì sao lại không tới dây, hai người lại cãi nhau rồi sao.
"
Cố Tư Haha, " Không có, anh ta không đến, không phải bình thường sao, chị với anh ta vốn dĩ cũng không có quan hệ gì, nên không nhất thiết ngày nào cũng phải ở cạnh nhau.
”
Mạnh Sướng nhìn chằm chằm Cố Tư hồi lâu, lúc này mới hé môi,rồi đem những lời định nói nuốt trở vào trong.
Mà bị người nhắc tới Trì Uyên, mấy ngày nay, đúng thật là kỳ thật cũng rất bận.
Không chỉ vì công việc, mà còn vì việc lúc trước Mạnh Sướng bị người ta bắt cóc.
Mặc dù không có manh mối rõ ràng, việc lần dó, là có người nhắm đến Cố Tư, nhưng người bị bắt lại là Mạnh, sau đó dược thả ra, luôn khiến người ta cảm thấy thật bất thường.
Trực giác của Trì Uyên mách bảo anh, việc này chắc chắc có liên hệ đến Cố Tư.
Thế là liền cũng không thể xem như không có chuyện gì đuọc, chắc chắn phải điều tra rõ ràng.
Nhưng sự việc những ngày qua