Cố Tư nghe Trì Uyên nói vậy thì gật đầu, "Anh hỏi kết quả rồi, cho em biết.
"
Trì Uyên hừ cười, "Đừng lo lắng, anh nhất định phải là người nói cho em biết mà.
"
Sau khi hai người ăn xong, anh đưa Cố Tư đến cửa hàng, sau đó lái xe rời đi.
Cố Tư nhìn xem hôm nay, so với mấy ngày trước tốt hơn rất nhiều.
Khi Mạnh Sướng nhìn thấy Trì Uyên đưa Cố Tư đi qua, cô thuận miệng nói, "Anh ấy thật tốt với chị.
" Cố Tư đi tới giúp Mạnh Sướng một tay, "Sao, bạn của em đối xử không tốt với em sao?"
Mạnh Sướng mím môi híp mắt, "cũng được lắm chị.
"
Sau khi nói, Mạnh Sướng khựng lại, rồi lặp lại, "Hừm, em cũng nên hài lòng rồi.
"
Cố Tư cũng thấy không phải vấn đề quan trọng, liền quay lại với công việc bận rộn.
Trì Uyên lái xe đến một nhà kho của nhà họ Trì.
Nhà kho này ở ngoại thành, nhưng vì lâu đời nên không còn giá trị sử dụng, giờ đang bỏ trống.
Kho ở trong sân rộng, vì không sử dụng nên trong sân này chỉ có một người bảo vệ.
Nhưng tối hôm qua, người đó đã bị Trì Uyên chuyển đến một nhà kho khác.
Ngay khi anh tới cửa, có người đã đứng ở đó.
Nhưng sau khi nhìn thấy Trì Uyên, người đàn ông nhanh chóng bước đi.
Trì Uyên lái xe vào sân, vừa xuống xe đã có mấy nhân viên bước tới mở cửa, "Thưa ngài.
"
Trì Uyên gật đầu, "Hắn ta khai ra chưa.
"
Anh gật đầu, “Đã thử nhiều cách, nhưng vô dụng.
"
Trì Uyên không quan tâm đến điều đó, và đi vào nhà kho.
Nói xong, Trì Uyên ấn tay vào nơi đang băng bó cho người đàn ông, nhưng đột nhiên nghe thấy một tiếng vo ve như bị bóp nghẹt.
Từ cái nhìn của khuôn mặt của người đàn ông, nó thực sự rất đau.
Trì Uyên nói với giọng điệu thoải mái, "Tôi hỏi anh, người đứng sau có nói cho anh biết tại sao họ lại đánh người đó không, người đứng sau muốn kết quả như thế nào.
"
Người đàn ông thở gấp vì đau, nhưng vẫn nghiến răng không nói một lời.
Trì Uyên một lúc sau mới đứng dậy, đút hai tay vào túi quần, cúi đầu nhìn người đàn ông đang nằm trên ván, "Vậy thì ở đây hưởng thụ vài ngày nữa đi.
"
Nói xong, Trì Uyên quay người đi thẳng ra khỏi nhà kho.
Có hai người đàn ông canh giữ ở cửa, nhìn Trì Uyên đi ra, anh ta nghiêng người, "Thưa ngài, người này nên làm thế nào tiếp ạ.
"
Trì Uyên giọng đều đều, "vẫn cứ giữ lại đây.
"
Nhưng anh cũng hỏi, cánh tay của người đàn ông đó là bị sao vậy.
Thuộc hạ của Trì nói, vị trí của khuỷu tay có lẽ đã chạm đất khi anh ta bị ngã hôm qua.
Hôm qua họ băng bó một chút, nhưng sáng sớm mở ra, vết thương và những vùng lân cận đều sưng tấy.
Có vẻ như anh ấy nên đến bệnh viện.
Trì Uyên cũng không vội, "Không sao đâu, sớm muộn người này cũng sẽ van xin chúng ta.
"
Anh bước ra ngoài, rồi lấy hộp thuốc lá ra.
Người đàn ông tối hôm qua có nôn ra một chút thông tin, anh ta nói có người trả tiền thuê anh ta và yêu cầu anh ta đẩy ngã Cố Tư, anh ta cũng nói rằng được yêu dặn dò là vết thương có nghiêm trọng hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ngã là được.
Bên kia cũng hào phóng, và khoản đặt cọc không bị trả thấp,