Cố Tư đi kiểm tra thai sản, Trì Uyên cố ý xin nghỉ một ngày.
Lần này không cần Phương Tố giúp đỡ, chỉ có Trì Uyên dẫn Cố Tư đi.
Trì Uyên lần này đi cửa sau, tìm một bác sĩ quen biết, nên cũng không cần xếp hàng.
Hai người tới bệnh viện, đã được sắp xếp đi vào làm kiểm tra, lấy máu.
Kiểm tra rất nhanh, sau đó lại đi ngó bác sĩ một chút, bởi vì Cố Tư không có gặp phải vấn đề gì lớn, nên bác sĩ cũng chỉ dặn dò cô khi trở về thì bồi dưỡng thân thể thật tốt.
Cố Tư từ phòng khám bệnh đi ra suy nghĩ một chút, rồi nói với Trì Uyên, “Anh chờ em một chút, em đi vệ sinh.”
Trì Uyên cũng không suy nghĩ quá nhiều, nói câu được, sau đó cùng Cố Tư đi về phía bên kia một đoạn thì dừng lại.”
Phòng vệ sinh ở bệnh viện tương đối lớn, đặc biệt là nơi đây chỉ dành cho phụ nữ mang thai sinh nở.
Diện tích nhà vệ sinh nữ tương đối mà nói thì lớn hơn rất nhiều.
Lúc Cố Tư đi vào nhìn thấy bên trong còn không ít người.
Đa phần bụng đều to, so với những người này, thì bụng của cô thực sự rất nhỏ, không đáng kể.
Cố Tư đi về phía trong nhà vệ sinh, vừa vặn đối diện với một người.
Người kia đội mũ, mang theo khẩu trang, tới thời điểm giương mắt nhìn Cố Tư một cái, sau đó lại đem ánh mắt thu về.
Nhưng chính cái nhìn này, lại khiến Cô Tư cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Cô tới bệnh viện kiểm tra cũng mấy lần rồi, số lần đụng phải người xa lạ cũng rất nhiều.
Tất cả mọi người khi nhìn thấy người xa lạ theo tiềm thức sẽ liếc một cái, đều không có cảm xúc dư thừa nào ở trong ánh mắt.
Nhưng người kia nhìn cô một cái, giống như là đang xác nhận cái gì đó, ánh mắt ở trên người cô hơi dừng lại một chút.
Cuộc sống của Cố Tư gần đây quá không yên ổn, đối với hoàn cảnh chung quanh, trong lòng cũng có chút ít đề phòng.
Vì vậy trong tiềm thức cô liền cách người kia hơi xa một chút.
Cô đi tới vài bước bên cạnh người kia, có thể là vì trong lòng để ý, nên cô hơi chú ý đến người kia.
Từ nãy đến giờ, chỉ người này đi tới bên cạnh cô, bước chân vô ý đi chậm lại.
Cố Tư rũ mắt xuống, nhìn thoáng qua tay của người kia.
Tay của cô cho vào bên trong túi quần áo tựa hồ như móc ra thứ gì đó.
Có thể là phản ứng trong tiềm thức của Cố Tư tương đối nhanh, ở thời điểm đó chính cô còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, thì thân thể đã né tránh.
Mà người kia đột nhiên không biết từ trong túi lấy ra thứ gì, hướng về phía Cố Tư đâm tới.
Người này động tác rất nhanh, nhưng Cố Tư tránh nhanh hơn.
Vì vậy vật ở trong tay người này thuận thế đâm vào trên người cô gái bên cạnh Cố Tư.
Cô gái kia gào ầm một tiếng rồi hét lên.
Bên ngoài, Trì Uyên nghe được âm thanh, không kịp nghĩ ngợi, trực tiếp xông vào.
Cố Tư phản ứng cũng nhanh, nhìn thấy Trì Uyên, lập tức chỉ vào cái người muốn chạy trốn kia nói, “ Chính là cô ta, mau bắt cô ta, đừng để cô ta chạy thoát.”
Trì Uyên ở cửa nhà vệ sinh, người kia muốn chạy nhất định phải đi ngang qua anh.
Trì Uyên nhìn một chút, rồi thuận tay bắt lấy.
Người kia phản ứng cũng mau, cong eo một cái để tránh né.
Chỉ là sau khi thực hiện động tác này, thân hình của cô nàng cũng không giữ được, đệm vật kia ở trong bụng trước đó, lập tức bị rơi ra ngoài.
Hóa ra đây hoàn toàn không phải là một phụ nữ mang thai.
Cũng không biết cô ta đã giả dạng phụ nữ có thai, canh giữ ở phòng vệ sinh bao lâu.
Trì Uyên hoàn toàn không dừng lại, cô ta vừa thoát được, lập tức một cước cũng thuận thế đưa qua.
Người kia cong eo tránh thoát nguy hiểm.
Nhưng mà cái mũ bị Trì Uyên một cước đá bay, tóc giả cũng bay ra ngoài theo.
Người này không chỉ không phải là phụ nữ mang thai, mà hóa ra cũng không phải là phụ nữ.
Cố Tư ở bên kia đang chăm sóc cho cô gái bị đâm.
Cô gái ngồi dưới đất nước mắt ứa ra.
Cơn đau có thể không đặc biệt đau đớn, nhưng bị hoảng sợ thì chắc chắn là không tránh được.
Cố Tư nhìn ống tiêm trên mặt đất, cũng không biết bên trong đó có cái gì.
Rất nhiều người kéo đến cửa phòng vệ sinh để xem.
Hai người đàn ông đang đánh cận chiến ở cửa nhà vệ sinh nữ, lập tức khiến tất cả mọi người sợ hãi.
Các cô gái ở trong phòng vệ sinh, chỉ người đàn ông mặc váy rồi kêu lên, “Mau bắt lấy anh ta, người đàn ông này là