Đến lúc dưới lầu gọi ăn cơm, bọn họ mới đi xuống.
Bà cụ Trì nhìn thấy Lương Ninh Như đến, cực kì vui vẻ, cứ kéo lấy tay Lương Ninh Như, hỏi đủ mọi chuyện.
Đề tài nói chuyện chủ yếu liên quan đến chuyện bạn trai của Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như cảm thấy ngại ngùng, hiểu biết của cô ta đối với đàn ông cũng không nhiều.
Đối với việc đi xem mắt, tất cả tin tức về đối phương đều do người trung gian nói, cô ta cũng không tìm hiểu thêm.
Cô ta đi xem mắt hai lần, mà thời gian tiếp xúc với họ không nhiều.
Thế nên, đối với việc này, cô ta cũng không biết mấy.
Lương Ninh Như nói không nhiều, bà cụ cũng chỉ gật đầu một cái: “xem ra con với cậu ta cũng chưa phải thân thiết, gần gũi lắm.
Chuyện đại sự không được qua loa, vội vàng, hai đứa phải tìm hiểu kĩ đối phương, sau đó quan hệ mới tiến thêm một bước được.”
Sau khi nói xong, bà cụ còn bùi ngùi một lúc, bà cụ nói: “bây giờ với trước kia không giống nhau, nhất là chuyện coi mắt này.
Năm đó, chúng ta kết hôn cũng là được định ra, nhưng thời bây giờ không được.
Bây giờ, muốn xem mắt cũng phải xem rất nhiều chuyện, điều kiện tương xứng, sau đó mới đến bước gặp mặt.
Khi gặp mặt rồi, nếu như không vừa ý đối phương thì việc xem mắt này cũng không thành.”
Lương Ninh Như gật đầu: “đúng thế, cho nên cháu cũng không muốn đi xem mắt mấy.”
Lương Ninh Như có cảm giác, mình giống như một món đồ ở trên kệ, người này người kia chọn lựa.
Nhưng mà ngoài cách này ra cũng không còn cách khác.
Trước đây, công việc của cô đặc biệt, không có thời gian giao lưu, tìm hiểu người khác phái.
Đến bây giờ không làm việc đấy nữa thì tuổi cũng không còn trẻ, bây giờ để cô đi tìm bạn trai giống mấy cô gái trẻ thì không được.
Chương Tự Chi ở bên cạnh, nghe thấy Lương Ninh Như nói như thế, lần đầu tiên trong ngày, anh ta tiếp lời Lương Ninh Như: “không muốn đi? Hôm trước, không phải cô cũng đi xem mắt tìm bạn trai sao?”
Lương Ninh Như ngừng lại, không biết trả lời như thế nào cho tốt.
Giọng Chương Tự Chi nghe cũng không được tốt, nghe kĩ còn cảm nhận được một chút tức giận.
Ở bên canh, Cố Tư cười một tiếng, cô nhìn Chương Tự Chi, nói: “anh Chương sao thế? Buồn bực sao?”
Hai mắt Chương Tự Chi trợn lên: “tôi có buồn bực đâu.”
Cố Niệm cười mấy tiếng: “chúng ta vừa nhắc tới bạn trai cô Lương, ngay lập tức mặt anh chảy dài như vậy, bộ dạng này, làm chúng tôi nghĩ anh thích cô Lương.”
Nghe Cố Tư nói mấy lời này, Chương Tự Chi không phản bác ngay, chỉ hừ một tiếng, ánh mắt liếc đi chỗ khác.
Mà Lương Ninh Như nghe thấy thế, mặt đỏ lên một chút.
Bà cụ ngồi bên cạnh ngạc nhiên.
Bà cụ nhìn Chương Tự Chi rồi lại nhìn sang Lương Ninh Như: “không phải Tự Chi có bạn gái rồi sao?”
Cố Tư ôm cánh tay bà cụ: “bà nội, bà không biết sao, anh Chương mới chia tay bạn gái.
Sau khi so sánh mới biết, tình cảm của anh Chương đối với bạn gái chỉ là tình cảm bạn bè, không có tình yêu nam nữa.
Mà người trong lòng anh Chương là người khác.”
Bà cụ ngạc nhiên, kêu a một cái, chuyện này bà cụ chưa từng nghĩ đến: “lại là như vậy sao.”
Cố Tư cười hì hì, chế nhạo Chương Tự Chi: “thế nên, con nhìn thái độ của anh Chương như thế, chắc là thích cô Lương đây rồi.”
Trì Uyên vuốt mấy lọn tóc lòa xòa trước mắt Cố Tư ra sau: “được rồi, ăn cơm thôi, không nói chuyện nữa.”
Lời nào nên nói thì nói, không nên nói thì thôi, hiệu quả mới là cái quan trọng nhất.
Nói nhiều dễ làm người khác ghét.
Chỉ cần nói qua loa thôi là được rồi, ai cũng hiểu, mà bầu không khí lại không bị xấu đi.
Sau đó, Cố Tư cũng không trêu ghẹo Chương Tự Chi với Lương Ninh Như nữa, nhưng mà tâm trạng của hai người kia vẫn bị ảnh hưởng bởi những câu vừa rồi của Cố Tư.
Tiếp theo đó, Lương Ninh Như cực kì im lặng, ngồi một bên nghe.
Nếu không có người nhắc đến cô ta, cô ta cũng sẽ không mở miệng nói gì hết.
Mà gương mặt Chương Tự Chi tỏ ra nghiêm túc, nhưng lại liên tuc thất thần, không nhập tâm vào cuộc trò chuyện.
Cố Tư và Trì Uyên dù biết chuyện gì xảy ra nhưng hai người vẫn giả bộ không biết, vẫn cố tình đem nội dung cuộc trò chuyện hướng về hai người kia.
Nhìn Lương Ninh Như và Chương Tự Chi tay chân luống cuống, vẻ mặt mờ mịt là Cố Tư lại cảm thấy thú vị, vui vẻ.
Trước đây hai người chỉ hận không đào được tổ tiên nhà đối phương lên, thế mà bây giờ tình cảm lại có thể tiến tới bước này.
Câu chuyện tình cảm như thế, ai cũng cảm thấy ngạc nhiên thôi.
Trên thế giới này, đúng là chỉ có